BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 384

Ma Lạt Năng do dự, một lúc sau cũng không thấy nói gì. Tôi im lặng chờ

đợi, phải một lúc lâu sau mới thấy nàng hỏi một cách chần chừ : "Cậu và
Lục Lệ Thành có cãi nhau không ?"

Tôi khẽ liếc Lục Lệ Thành một cái : "Sao thế ? Cậu và Tống Dực cãi

nhau rồi sao ?"

"Không ! Không ! Có điều vì không cãi nhau, nên mình mới càng thấy

lạ"

"Mình không hiểu"

"Mình cũng không thể hiểu được. Bây giờ mình cảm thấy mình như một

người điên, mình không biết vì sao Tống Dực lại đối xử với mình tốt như
thế."

"Ma Lạt Năng, cậu sao vậy ?"

"Lúc mình và Lục Lệ Thành hẹn hò cũng không thế, tuy anh ấy đối với

mình tốt lắm, nhưng mình biết anh ấy cũng có điểm dừng. Ví dụ, nếu anh
ấy cần phải gặp một khách hàng quan trọng, sẽ không bởi vì mình muốn
gặp anh ấy, mà đột nhiên đổi lại ngày hẹn với khách hàng. Có điều Tống
Dực sẽ không như thế, anh ấy đối với mình không có giới hạn, mình nói
muốn ăn cơm tối với anh ấy, không cần biết anh ấy đã có bất kỳ lịch hẹn
trước gì, đều hủy cả. Cậu cảm thấy Lục Lệ Thành bình thường, hay Tống
Dực bình thường ?"

Điện thoại của tôi bị tiết âm, đỉnh núi lại rất yên lặng, cơ hồ như mấy lời

của Ma Lạt Năng có thể nghe được rõ ràng. Lục Lệ Thành có vẻ hơi xấu hổ,
Đào tử thì rõ là muốn nghe nhưng còn làm bộ ngại ngùng.

Tôi hỏi Ma Lạt Năng : "Cậu lại uống say hả ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.