BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 402

viện này, chúng tôi xảy ra bất kỳ chuyện gì cũng hỗ trợ được. Tôi lập tức
hỏi han về tình hình bệnh tật của cha mẹ tôi. Rio không trả lời trực tiếp, mà
lại dẫn chúng tôi tới gặp bác sĩ chính, để ông ta nói cho bọn tôi nghe thì có
vẻ tốt hơn.

Bác sĩ chính dẫn bọn tôi đi gặp cha tôi trước. Cha tôi nằm im lìm trên

giường bệnh, bác sĩ nói do tác dụng của thuốc an thần, nên cha tôi vẫn đang
mê man, chứ cũng không có vết thương nặng nào. Xem ra chắc mẹ tôi cũng
chẳng có việc gì, rốt cuộc tim tôi cũng nhẹ nhõm được một nửa : “Thế mẹ
tôi đâu ?”

Bác sĩ chính ra hiệu cho chúng tôi đi ra khỏi phòng bệnh cùng ông ấy :

“Căn cứ vào giải thích của cảnh sát, lúc người tài xế say rượu lái xe đâm
thẳng về phía cha mẹ cô, đáng lẽ xe hướng thẳng về phía cha cô, nhưng
chắc là mẹ cô đã phát hiện ra trước, trong giây phút bất ngờ đó đã lập tức
đẩy cha cô ra, chắn trước người ông ấy, cho nên cha cô chỉ bị chấn động
nhỏ về não, mà mẹ cô lại bị trọng thương. Thực xin lỗi, chúng tôi đã dốc
toàn lực, nhưng không có hiệu quả, đã qua đời rồi.”

Tôi ngơ ngác nhìn ông ta, điều ông ta vừa nói hoàn toàn không phải sự

thực ! Không phải sự thực ! Hôm qua tôi còn điện cho mẹ tôi mà, lời ông ta
nói hoàn toàn không phải sự thực !

“Tôi muốn gặp mẹ tôi, tôi muốn gặp mẹ tôi !”

Bác sĩ chính hướng cái nhìn đầy khó xử về phía Lục Lệ Thành : “Tôi đề

nghị là chờ cô ấy bình tĩnh hơn một chút rồi hãy đi nhìn mặt mẹ lần cuối.”

“Không ! Tôi muốn gặp mẹ tôi !”

Lục Lệ Thành vội đỡ lấy tôi, nhưng tôi đã đẩy tay anh ta ra.

Bác sĩ chính lại nói với Lục Lệ Thành : “Đợi khi cô ấy tỉnh táo hơn, xin

mời tới phòng làm việc của tôi muốn chuyến, tôi còn có chuyện cần nói với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.