BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 42

vào những đầu ngón tay mình, cảm thấy tay mình đang phát run, có lẽ động
tác kế tiếp, chính là lập tức tự bóp chết mình.

Lúc anh ta rút tay lại, đồng thời thuận tiện cầm luôn tiền trong tay tôi, mà

tôi vẫn đứng ngẩn người ra nhìn chằm chằm vào mấy đầu ngón tay mình.

Không khí trong thang máy im lặng một cách quỷ dị. Người tôi vẫn tâm

tâm niệm niệm trong lòng đang đứng ngay bên cạnh tôi, thế mà ngay cả cái
dũng khí ngẩng đầu lên liếc anh một cái tôi cũng không có nổi. Sự gặp gỡ
này lãng mạn hay không lãng mạn, tôi cũng quên sạch, tôi chỉ biết mới vừa
rồi, trong lúc tôi đang thốt ra mấy lời ngu xuẩn, thì anh xuất hiện đúng lúc
tới mức có thể nghe được rõ ràng rành mạch.

Trên đời này trừ bỏ lứa tuổi tiểu học, lấy đâu ra những người nào có tâm

linh thuần khiết. Cho dù là trong câu chuyện cổ tích Cô Bé Lọ Lem nhảm
nhí nhất kia, bà tiên cũng phải biến ra cỗ xe bí đỏ, váy công chúa, giày thủy
tinh, có đầy đủ đạo cụ rồi, mới có thể khiến cho hoàng tử chú ý tới nàng,
mấy cậu cứ thử để cho Cô bé Lọ Lem mặc bộ váy rách rưới, cầm cái chổi
bẩn thỉu của nàng tới gặp hoàng tử, xem hoàng tử có thèm chú ý tới nàng
hay không. Có thể thấy, cho dù là chuyện cổ tích thế giới, cũng đều cho
rằng vẻ bề ngoài mỹ lệ trọng yếu biết bao nhiêu, thế mà vì cái gì từ lúc nhỏ
cho tới lớn, tôi luôn xuất hiện trước mặt anh với bộ dáng chật vật không thể
chịu nổi thế này.

Vô số lần, tôi luôn mong chờ rằng anh sẽ chú ý tới tôi, có thể nhớ kỹ tôi,

nhưng giây phút này đây, tôi lại thầm cầu khẩn rằng anh không thấy tôi,
không thèm nhìn tới tôi, tốt nhất là hoàn toàn không nhớ gì tới. Trời ơi !
Cầu trời ban cho con một buổi gặp gỡ đầu tiên thật thỏa đáng đi !

Đinh !

Rốt cuộc thang máy đã dừng lại, Tống Dực là người đầu tiên bước ra

khỏi thang máy, theo bản năng tôi cũng bước theo ra khỏi thang máy, cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.