BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 64

người với vẻ đầy khó hiểu. Trời ạ, có người nào tốt bụng giải sẵn sàng giải
thích chuyện này cho tôi được không.

Có vẻ như “người xa lạ” nhìn thấu tâm tư của tôi, không nhanh không

chậm từ từ lặp lại những câu nói vừa rồi của mình thêm một lần nữa :
“Hạng mục này vốn do Linda phụ trách, nhưng vì lo lắng tới tình trạng thân
thể trước mắt của Linda, trong khi đó hạng mục này có quy định thời gian
hoàn thành, mà thời gian lại rất gấp gáp, nên bây giờ hạng mục này do
Armanda phụ trách.”

Armanda ? Hay lắm, hình như là tôi ? Armanda ! Đúng là tôi rồi!

"Tôi không làm được" Tôi không kịp nghĩ nhiều, lập tức đứng bật dậy

phản đối luôn.

Lúc này phòng họp yên lặng theo đúng nghĩa, ngay cả "người xa lạ" cũng

không nói gì nữa, chỉ nhìn chằm chằm vào tôi. Linda hơi nhếch môi cười
lạnh, hai tay khoanh trước ngực, vẻ mặt như đang xem kịch vui, trong ánh
mắt của Young có vẻ đồng tình, cũng xen lẫn cả sự không đồng ý, dưới ánh
mắt của mọi người, tôi bắt đầu khẩn trương, cố gắng ấp úng nói cho xong lý
do : “Tôi vừa mới tới, chưa quen thuộc, kinh nghiệm của tôi lại không đủ,
tôi không làm được, dù thế nào thì tôi cũng không làm được."

Người xa lạ liếc qua đồng hồ một cái, hạ lệnh một cách đơn giản : “Mọi

người đi ăn cơm trưa trước đã, một tiếng sau quay lại đây họp tiếp.”

Mấy đồng nghiệp lập tức cầm những thứ của mình đi ra ngoài, Young

lặng lẽ cầm cuốn sổ của tôi đẩy lại trước mặt tôi, rồi cũng đi theo mọi
người. Trong chốc lát, trong phòng họp chỉ còn có tôi và anh ta, cách nhau
một cái bàn bầu dục lớn, một đứng một ngồi, nhìn nhau như hổ rình mồi.

Đợi cửa phòng họp đóng lại rồi, tôi mới rít lên : “Này ! Anh là kẻ rất

không có tư cách làm người, không biết đạo nghĩa, vì sao anh muốn hãm
hại tôi ? Anh có biết hay không, mọi người trong cả văn phòng đều không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.