BÍ MẬT BỨC -TUẦN TRA ĐÊM- - Trang 136

- Mời ngồi, anh bạn! – Stolts bằng cử chỉ dứt khoát chỉ vào

chiếc ghế dài. – Tôi đã chờ anh từ rất lâu, nhưng với sự thoải mái. Anh
thích loại bia nào hơn – bia đen hay bia thường?

- Bia đen, - Starugin nói.
- Đúng! – nhiếp ảnh gia tán thành, - Bia đen ở đây ngon hơn tất

cả mọi lời khen! Thế còn quí cô?

- Tôi cũng thế.
Stolts làm một cử chỉ ra hiệu bằng tay, và từ đâu đó xuất hiện một anh

bồi.

- Trước hết mang cho chúng tôi ba vại bia đen, - nhiếp ảnh gia

yêu cầu. – Còn đồ nhắm thì, tất nhiên là…, bắp cải, thịt mỡ muối, bánh mì
tròn.

Chỉ sau vài phút, trên bàn đã chất đầy cốc lẫn đĩa lớn, đĩa nhỏ.
Đến lúc này, sau khi đã bày tỏ lòng hiếu khách của chủ nhà, Stolts mới

thoải mái dựa vào lưng ghế và nói:

- Irzi nói với tôi, là anh có chuyện muốn hỏi tôi?
Starugin lấy từ trong túi ra một trang báo có tấm ảnh mà Irzi cho phép

anh mang đi. Vô tình anh làm rơi một lá bài Taro xuống sàn. Sau khi nhặt
nó lên, Dmitrii đặt tờ báo xuống bàn trước mặt Stolts và hỏi:

- Đây có phải là ảnh anh chụp không?
- Đúng rồi, - Stolts trả lời ngay với vẻ đắc ý, mắt vẫn nhìn tấm

ảnh. – Hơi tối, dĩ nhiên, nhưng chụp rất đúng lúc…

- Một pô ảnh đẹp, - Starugin quyết định sẽ bắt đầu với lời khen

ngợi. – Thế còn cái người đứng ở hàng đầu tiên…, tóc vàng, và khuôn mặt
rất lạ…, anh có nhớ ông ta không?

- Tôi biết ông ta, biết rất rõ nữa là khác…- nhiếp ảnh gia trả lời

hững hờ và đưa tay về phía lá bài vừa bị rơi. – Anh lấy cái này ở đâu thế?
Một thứ thật thú vị!

- Anh biết ông ta thật hả? – Starugin hỏi lại. – Thật may quá!
- Vâng, tôi biết, dĩ nhiên rồi, - Stolts khoát tay, mắt vẫn không

rời lá bài. – Praha là một thành phố nhỏ, ở đây mọi người hầu như biết
nhau hết…, tuy nhiên, anh kiếm đâu ra một lá bài hiếm thế? Xin lỗi anh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.