BÍ MẬT BỨC -TUẦN TRA ĐÊM- - Trang 188

hợp tất cả những người còn sống…

Mùi hương kì lạ càng lúc càng nồng nặc, và Starugin cảm thấy như nó

xông vào tận cổ họng anh. Và trước mắt anh những quầng sáng nhiều màu
nhảy múa.

- Thế ông có biết chuyện bức tranh bị đánh tráo không? – anh

nói nhanh, cố gắng kìm nén sự khó chịu. – Ông có biết bức tranh ở
Hermitage hiện nay là tranh nhái không?

- Tôi biết, - người đàn ông gật đầu quả quyết trong khi tay đặt

lên ngực, dường như ông ta khó thở. – Chúng tôi buộc phải làm thế. Chỉ có
như thế mới cứu được bức tranh. Đừng lo, bức tranh vẫn an toàn!

- Nhưng nó đang ở đâu? Cần phải trả nó về…
- Chỉ khi nào mọi chuyện đã kết thúc. Bức tranh đang ở…, chạy

đi!

Trong mắt người đàn ông bỗng hiện ra sự kinh hoàng. Ông ta trông

thấy thứ gì đó phía sau lưng Starugin, và Dmitrii Alecseevich theo bản
năng quay lại.

Một khúc cây đang từ từ đâm vào lưng anh, như trong cơn ác mộng,

hay như một khúc phim quay chậm. Starugin vội tránh sang một bên,
nhưng chân phải anh dẫm vào khoảng không. Anh nghiêng người, cố gắng
bám vào chiếc giá gỗ nhưng vẫn không giữ được thăng bằng. Anh ngã
thẳng xuống căn hầm đã mở sẵn cửa. Xung quanh anh tối đen như mực.

Mọi chuyện chỉ diễn ra trong vài giây.
Starugin mở mắt ra.
Anh đang nằm trên nền đất lạnh. Ngay phía trên đầu là cửa hầm hình

vuông vẫn đang mở. Anh sáng yếu ớt từ ngọn nến rọi xuống từ đó.

- Anh có sao không? – một giọng nói đầy lo lắng vọng xuống.
Từ trên cửa hầm hiện ra khuôn mặt gầy gầy với chòm râu thưa. Người

đàn ông quan sát đáy hầm bằng ánh sáng của ngọn nến trên tay.

- Anh ổn chứ? – ông ta hỏi lại. Starugin cựa quậy, anh chống

khuỷu tay từ từ ngồi dậy.

Thật kì lạ, dù bị rơi nhưng không có chỗ nào bị gẫy, chỉ có vai và cánh

tay phải hơi đau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.