BÍ MẬT BỨC -TUẦN TRA ĐÊM- - Trang 189

- Tôi vẫn nguyên lành! – Anh trả lời. – Làm thế nào để ra khỏi

đây?

- Tôi sẽ giúp anh, - ông ta nói. – Quan trọng nhất là, anh phải

hoàn thành…

- Hoàn thành chuyện gì? Tôi phải làm gì? – Starugin sốt ruột

hỏi.

Nhưng người đàn ông ở trên không trả lời. Khuôn mặt ông ta biến

dạng một cách đáng sợ, mắt trợn lên , mồm há ngoác ra, ông ta hớp hớp
không khí như một con cá mắc cạn.

- Ông làm sao thế? – Starugin gào lên, cố kiễng chân lên. –

Chuyện gì xảy ra thế?

Không ai trả lời. Mắt ông ta đã lồi khỏi tròng, bộ mặt cứng đờ như

mang mặt nạ thạch cao. Đặc biệt đáng sợ là những đốm sáng trên tường
nhà nguyện vẫn đang nhảy múa.

Người đàn ông sắp ngạt thở. Bọt mép đã sùi ra…, và thi thể lạnh ngắt,

không còn chút dấu hiệu nào của sự sống rơi xuống chân Starugin.

Bóng tối lại bao trùm lấy Starugin.
Bóng tối và sự tĩnh lặng.
Ở một nơi nào đó gần đây vang lên tiếng đập đều đặn, nhẹ nhàng.
Phải mất vài phút, Starugin mới nhận ra, đó là tiếng đập của chính trái

tim của anh.

Những giây phút dài như thế kỉ trôi qua (có thể là vài phút, vài giờ,

hoặc thậm chí là cả cuộc đời), anh đánh bạo đưa tay sờ soạng xung quanh.

Tay anh chạm vào thứ gì đó mềm và ấm.
Rụt tay về trong sợ hãi, Starugin bắt đầu đếm từ một đến mười để trấn

tĩnh lại. Điều đó chẳng giúp ích gì. Anh tiếp tục đếm đến ba mươi, rồi năm
mươi.

Ngay trước mặt anh là một xác chết, người giống hệt với vị trung sĩ

trong đại đội dân quân Amsterdam, trung sĩ Rombuth Kemp…, chính mắt
anh đã trông thấy ông ta trút hơi thở cuối cùng và rơi xuống hầm…

Có khi nào ông ta vẫn còn sống? Khi anh chạm vào người ông ta, cơ

thể vẫn còn ấm…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.