BÍ MẬT BỨC -TUẦN TRA ĐÊM- - Trang 235

muốn hiểu rõ ý nghĩa của lời nhắn này, thì cần phải đến nhà xác thôi…

- Đi đâu cơ? – Katarzina hỏi lại với vẻ sửng sốt!
- Đến nhà xác thành phố!
- Này, anh biết không! Đôi lúc em hoàn toàn chẳng hiểu anh một chút

nào!

- Đến anh đôi lúc còn chẳng hiểu mình nữa là! Tuy nhiên, anh tin chắc

là, chính ở đó có một điều gì đó quan trọng đang chờ đợi chúng ta!

Katarzina không đôi co thêm nữa. Cô gọi điện cho quầy lễ tân khách

sạn, và họ, không hề ngạc nhiên vì câu hỏi của cô, đã cung cấp cho cô địa
chỉ nhà tang lễ thành phố.

Nửa tiếng sau, họ rời khỏi ô tô và bước vào một con hẻm thô kệch ở

vùng ven Florences. Ở đây chẳng còn thấy những đám đông du khách nữa,
mà nói cho đúng hơn, là chẳng thấy bóng dáng của ai cả. Chỉ có một chú
chó lông trắng bẩn thỉu đang nằm ườn ngang vỉa hè, gần như chặn ngang
lối đi. Khi hai người tiến lại gần, con chó đang ngái ngủ ngẩng đầu lên, lười
nhác nhìn hai người một cách thờ ơ, thậm chí nó không hề nhúc nhích,
khiến hai người phải bước xuống lòng đường để tránh qua nó.

Ngôi nhà một tầng xấu xí nằm sau hàng rào thấp lè tè. Thậm chí, ở

đây, nơi đượm vẻ thê lương và buồn bã, phía trong hàng rào những bụi hoa
thạch nam đang nở rộ.

Starugin đẩy cổng. Nó không khóa.
Một đường con đường nhỏ lát gạch men từ cổng dẫn vào cánh cửa

ngôi nhà. Một chiếc xe sơn hình chữ thập đỏ đỗ cạnh ngôi nhà.

Starugin nhấn chuông.
Cánh cửa gần như mở ra ngay lập tức. Trên ngưỡng cửa là một người

đàn ông cao gầy mặc áo bờ-lu trắng, với mái tóc đen bù xù và một khuôn
mặt luôn đầy vẻ thương xót.

- Mama mia! – ông ta gào lên, giơ cánh tay khẳng khiu lên trời. –

Chẳng nhẽ các người lại chở thêm ai đó đến à? Chẳng nhẽ lại có thêm du
khách nào uống say đến chết luôn à? Ôi Madonna! Tôi biết xếp hắn vào
đâu bây giờ? Mọi chuyện đảo điên hết cả. Chả nhẽ cũng như các khách sạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.