Nhưng đường tròn đó không chỉ lớn nhất và dễ nhận ra nhất. Khi
chiếu sáng nó lên, Starugin nhận ra nó hơi lồi khỏi bức tường.
Không kịp suy nghĩ, Starugin chạm vào nó, và nhẹ tay ấn lên vòng
tròn.
Từ bên trong bức tường vang ra tiếng kèn kẹt, và toàn bức tường đang
chắn ngang lối đi của anh, cùng với bức tranh tường, từ từ lùi sang bên.
Đó chính là điều mà người phụ nữ trong lá bài “Tình yêu” muốn nói
với anh! Đó chính là bí mật cô ta cất giữ suốt mấy trăm năm!
Trước mặt Starugin là một gian phòng rộng mênh mông đầy bí ẩn.
Anh chiếu đèn pin vào phòng, nhưng ánh sáng yếu ớt không rọi sáng
được bức tường đối diện. Không lẽ anh đi khắp cả châu Âu để rồi cuối
cùng phải dừng lại trước ngưỡng cửa của bí mật ở đây!
Anh bước về phía trước.
Căn phòng rất tối, những tiếng vang của bước chân và những làn gió
xung quanh giúp anh hiểu rằng căn phòng rất rộng, và trần cũng rất cao.
Chiếu đèn pin ra xung quanh, Dmitrii Alecseevich trông thấy bức tường đá
trang trí bằng những hoa văn hết sức kì lạ. Trên tường, cứ cách một khoảng
đều đặn lại có một ngọn đuốc bằng đồng. Starugin lấy bật lửa từ trong túi
ra, bật lên và đưa lại gần ngọn đuốc, và nó, thật bất ngờ, cháy bùng lên!
Sau vài phút thì tất cả các ngọn đuốc trong phòng đã được đốt lên, ánh
sáng từ ngọn lửa đỏ hồng chiếu sáng khắp căn phòng từ nền đến trần.
Căn phòng được trang trí như một nhà nguyện, nhưng thay vào vị trí
của những bức tranh mô tả về các vị thánh, trên tường trang trí bằng hình
vẽ trên những lá bài Taro.
Lớp sơn màu vẫn còn giữ được độ sáng, những hình ảnh của các Vòng
tròn làm người xem kinh ngạc. Sự thật thì, cảm giác đó gây ra bởi sự ma
quái đáng sợ xung quanh.
Starugin đi dọc theo bức tường, ngắm các hình vẽ trên tường.
Pháp sư với chòm râu xám, với vẻ trang trọng giơ thiền trượng hướng
lên trời. Thầy tư tế đứng trên đài cao, với quyển sách mở sẵn trên tay.
Hoàng hậu trong bộ quần áo thêu vàng. Hoàng đế đội vương miện vàng, tay
cầm biểu tượng quyền lực. Giáo hoàng với chiếc mũ cao nghêu, đang chắp