BÍ MẬT BỨC -TUẦN TRA ĐÊM- - Trang 50

mối quan hệ với Miroslav Pesta, chứ hoàn toàn không phải vì muốn làm
Starugin hài lòng.

“Cô ả này còn có thể đáng ghét hơn nữa không nhỉ”, - Starugin bực

bội nghĩ, nhưng anh bỗng nhớ ra rằng, Agnessa Igorevna khi trò chuyện với
ngài Pesta đã không nhắc một lời về việc bức tranh “Tuần tra đêm” là tranh
giả, và cô đã giới thiệu anh, Starugin là một nhân viên bảo tàng Hermitage,
người đang viết chuyên khảo về những họa sĩ Hà Lan thế kỉ mười bảy ít
tiếng tăm. Tất nhiên, một nhân viên Hermitage bình thường chưa chắc đã
có thể cuốn hút người đàn bà cá tính như Katarzina.

Anh chìm vào suy nghĩ và chỉ bừng tỉnh bởi những hàng cây vùn vụt

lướt qua ngoài cửa kính ô tô. Chiếc xe đang bay trên đường với tốc độ tối
đa. Starugin khẽ dặng hắng trong khi cố gắng giữ cho chân khỏi run.

- Anh đừng lo, - Katarzina nói, đoán đúng nỗi sợ hãi của anh, -

Czech được gia nhập liên minh châu Âu chỉ sau khi đã xây dựng xong
những con đường hiện đại bậc nhất.

“Cô ta chỉ an ủi, chẳng có gì hơn”, - Starugin rời mắt khỏi cửa sỗ,

những hình ảnh lướt qua khiến anh chóng mặt.

- Cô đã lái xe lâu chưa? – Anh hỏi.
- Tôi nhận bằng ngay sau khi rời ghế nhà trường, - cô gái trả lời

với nụ cười, sau đó cua xe hết sức khéo léo ở khúc quanh.

Cô gái giảm tốc độ mà không hề nghĩ rằng, Starugin đang nhìn cô

chăm chú. Bờ vai trần trông rắn rỏi và góc cạnh. Starugin thầm đặt tên cho
tiến sĩ Abst là “người đàn bà thép” và im lặng rất lâu.


***

Chiếc xe rẽ vào một con đường giữa hàng cây trắc bá được trồng

thẳng tắp đều đặn, và nhanh chóng dừng lại trước một cổng lớn bằng sắt
sơn trắng.

Trên cổng treo một chiếc hộp gắn camera.
Katarzina nhoài đầu khỏi cửa xe và nói rõ ràng vào chiếc hộp:
- Chúng tôi có hẹn với ngài Kovraiskii!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.