BÍ MẬT BỨC -TUẦN TRA ĐÊM- - Trang 80

cử chỉ phóng đại, và những chi tiết sáng sủa, đơn giản để thể hiện tính
nghệ thuật, sự hoa mỹ và sự cao quý trong điêu khắc, hội họa, văn học và
âm nhạc).

Katarzina rẽ lại gần một cánh cửa có biển đề “ Chỉ dành cho nhân viên

bảo tàng”, trình cho bảo vệ giấy tờ và dẫn Dmitrii Alecseevich qua một
hành lang hẹp.

Họ bước vào một căn phòng không lớn lắm, sát những bức tường xếp

đầy những chồng cặp giấy lên đến tận trần nhà. Số cặp giấy đó có thể chất
đầy vài cái bàn.

Ở giữa phòng, trước một màn hình máy tính, một anh chàng gù lưng

đeo cặp kính rất to đang ngồi trong một khoảng không hết sức chật chội
giữa những cặp giấy. Chàng trai lầu bầu gì đó rồi quay ra cửa, làm rơi vài
cặp giấy xuống nền:

- Katarzina! Bất ngờ quá đấy!
- Xin chào Irzich (cách nói thân mật của Irzi)! – cô gái hôn lên

má anh ta. – Anh làm quen đi, đây là Dmitrii đến từ bảo tàng Hermitage…

- Ô! Tôi đã nghe chuyện ở chỗ các anh! – Irzi quay về phía

Starugin, bỏ kính xuống và chìa tay ra:

- Irzi!
Starugin định bắt tay anh chàng, nhưng Irzi đánh rơi kính, anh chàng

cúi xuống nhặt và va ngay đầu vào góc bàn. Xoa xoa chỗ đau trên đầu, anh
ta đứng thẳng lại và nói với vẻ đau khổ:

- Lúc nào cũng thế! Tôi luôn bị vấp vào ghế dưới chân hay

những bậc cầu thang, bị băng tan hay những mảnh ngói rơi trúng…, chẳng
hiểu sao, đến giờ tôi vẫn còn sống sót. Anh đã nói anh quan tâm đến
chuyện gì nhỉ?

(băng tan - Ở châu Âu, về mùa đông, băng tụ trên mái nhà như thạch

nhũ, đến mùa xuân tuyết tan, băng sẽ rơi xuống, có thể gây chết người – rất
nguy hiểm )

- Tôi vẫn chưa nói gì cả, thật ra thì, tôi đang cần những bài báo

về buổi trưng bày bức “Tuần tra đêm” của Rembrandt. Buổi trưng bày của
các anh, tại Gian triển lãm ở Prague Hail.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.