BÍ MẬT CĂN PHÒNG VÀNG - Trang 12

phá hủy chúng đi - vì tôi quyết định cũng như ông Stangerson đã quyết đinh
đi hẳn tới việc phá hủy cả tòa lâu đài - mà vẫn không khám phá ra một lối
thông nào có thể qua lại, KHÔNG NHỮNG MỘT NGƯỜI NHƯNG CÒN
BẤT CỨ MỘT LOẠI SINH VẬT NÀO KHÁC NỮA, nếu trên trần nhà
không có lỗ, dưới sàn nhà không có hầm, thì thôi, chỉ còn cách tin là có ma
quỷ, như bõ Jacques nói !"

Rồi ký giả ẩn danh của tờ báo nêu nhận xét trong bài này - bài mà tôi

chọn là bài đáng quan tâm nhất trong số những bài đăng trên các báo ngày
hôm ấy về cùng một vụ án - rằng dường như ông Dự thẩm có đặt một chủ ý
nào đó trong câu chót: "chỉ còn cách tin là có ma quỷ, như bõ Jacques nói".

Bài báo kết thúc như sau: "Chúng tôi muốn biết bõ Jacques hiểu như

thế nào về câu "tiếng kêu của Con Thú Nhà Trời". Câu này, người chủ quán
Vọng Lâu đã giải thích là câụ người vùng ấy dùng để gọi tiếng gào đặc biệt
rùng rợn do con mèo của một bà lão, mẹ "Agenoux", biệt danh người ta gọi
bà ở đây, thỉnh thoảng lại rú lên trong đêm tịch mịch. Mẹ "Agenoux” là một
thứ nữ thánh ở một túp lều tranh giữa rùng già, không xa "hang Thánh nữ
Geneviève".

"Căn Phòng Vàng, Con Thú Nhà Trời, mẹ Agenoux, quỷ sứ; nữ thánh

Geneviève, bõ Jacques", như vậy đó. Một tội ác rối mù mà ngày mai biết
đâu một nhát cuốc phá tường chẳng gỡ rối cho chúng ta. Ít nhất, hãy hy
vọng thế "bởi lý do nhân bản" như ông Dự thẩm nói. Trong khi chờ đợi,
người ta tin rằng cô Stangerson không ngớt mê sảng và chỉ thốt ra một tiếng
rên nghe rõ là "Sát nhân ! sát nhân ! Sát nhân !..." sẽ không qua khỏi đêm
nay.

Sau cùng, vào giờ chót, cũng tờ báo ấy loan tin Giám Đốc sở cảnh Sát

đã điện cho viên thanh tra thám tử lừng danh Frédéric Larsan được cử sang
Luân Đôn lo một vụ trộm chứng khoáng, trở về Paris ngay lập tức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.