BÍ MẬT CĂN PHÒNG VÀNG - Trang 137

hoạch này coi bộ khôn ngoan nhất, chắc chắn nhất và "đơn giản nhất". Nếu
chúng tôi có thể trực tiếp đặt thêm một người đằng sau cửa ra vào phòng
khách nhỏ của cô Stangerson thông sang phòng ngủ thì "đối với vài người
không chịu suy nghĩ”, công việc có phải còn đơn giản hơn không, vì như
thế là trực tiếp bao vây cả hai cửa lớn của căn phòng trong đó tên sát nhân
đang có mặt, tức cửa ra phòng khách nhỏ và cửa ra phòng đợi.

Nhưng chúng tôi chỉ có thể vào phòng khách nhỏ bằng lối đi qua

phòng khách lớn, mà cửa vào phòng khách lớn thì cô Stangerson sợ hãi đã
khóa chặt rồi. Như vậy, kế hoạch này nếu nẩy sinh từ khối óc thông sáng
của một thầy đội cảnh sát thì không thể thực hiện. Nhưng tôi, kẻ bó buộc
phải suy nghĩ, tôi tự nhủ, dù tôi có toàn quyền sử dụng căn phòng khách
nhỏ, tôi cũng vẫn duy trì kế hoạch của tôi như vừa trình bày, bởi mọi kế
hoạch khác tấn công thẳng qua mỗi cửa ra vào của phòng ngủ sẽ "ngăn cách
chúng tôi người nọ với người kia vào lúc cần chống chọi với kẻ gian”, trong
khi kế hoạch của tôi thì tập hợp mọi người cùng tấn công một lúc” ở chỗ tôi
qui định một cách chính xác gần như theo toán pháp. Cái chỗ ấy là ngã ba
giao điểm hai hành lang.

Cắt đặt ba người đâu vào đấy xong, tôi ra ngoài, chạy đi lấy cái thang,

lại dựng nó áp tường, rồi nắm chắc khẩu súng trong tay, tôi trèo lên.

Nếu có năm ba vị độc giả mỉm cười vì thấy tôi đề phòng quá kỹ, thì

tôi xin mời các vị ấy trở lại với cái bí ẩn "Căn Phòng Vàng", với mọi bằng
chứng đã thu thập được về tính quỷ quyệt ghê gớm của tên sát nhân. Và nếu
vẫn còn năm bảy vị nữa cho rằng những qui cách của tôi quá tỉ mỉ trong
một lúc mà người trong cuộc bị cuốn hút hoàn toàn vào tốc lực của biến
chuyển, của quyết định và của hành động, thì tôi xin trả lời: tôi đã muốn
trình bày ở đây tất cả những sắp đặt cho một kế hoạch tấn công được tính
toán và thi hành nhanh thế nào thì nó diễn ra dưới ngòi bút tôi chậm thế
vậy. Tôi cố ý chậm chạp và chính xác để chắc chắn không bỏ sót tí gì trong
những tình tiết bao quanh cái hiện tượng lạ lùng mà, cho tới khi có sự kiện
mới và lối giải thích tự nhiên, tôi thấy: để chứng minh "tính phân rã của vật
chất", tôi dám nói luôn là tính phân rã "tức thì" của vật chất, cái hiện tượng
lạ lùng ấy đã chứng minh được rất hay, hay hơn tất cả những chứng minh
khoa học của giáo sư danh tiếng Stangerson.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.