BÍ MẬT CĂN PHÒNG VÀNG - Trang 161

ông cụ câu ấy. Có thể ông cụ không chấp nhận vì thấy điều dự đoán gớm
ghê của tôi chỉ dựa trên những trùng hợp mà rồi ông cụ cũng cho là quái
lạ... Tôi nói với ông tất cả chuyện này, thưa ông Rouletabille, vì tôi đặt
một... một niềm tin mãnh liệt vào ông... Tôi biết rằng ÔNG, ông không nghi
tôi !.

"Người đàn ông khốn khổ cố gắng trả lời tôi, trả lời lung tung, lộn

xộn. Ông ta đang đau đớn. Tôi thương hại ông. Càng thương hại ông vì biết
chắc trăm phần trăm ông thà chịu chết hơn là cho tôi biết tên sát nhân là ai,
cũng như cô Stangerson thà chịu để cho kẻ kia giết chứ không tố cáo thủ
phạm vụ "Căn Phòng Vàng" và vụ "Hành Lang Không Hiểu Nổi". Kẻ kia
chắc phải nắm được cô hoặc nắm được cả hai người, nắm một cách tàn bạo
đáng sợ. Chắc chắn hai người không khiếp sợ cái gì bằng việc để cho ông
Stangerson biết con gái ông đang bị kẻ muốn giết cô "nắm giữ mạng sống
trong tay ?". Tôi cho ông Darzac hiểu ông đã giải bày khá cặn kẽ câu
chuyện và ông có thể ngừng nói vì ông chẳng còn gì cho tôi biết hơn. Tôi
hứa với ông ta sẽ trông chừng cẩn thận và sẽ thức suốt đêm. Ông ta còn cố
nài tôi tổ chức một hàng rào thật sự xung quanh phòng cô Stangerson, xung
quanh phòng khách nhỏ, nơi có hai người gác bệnh ngủ, và xung quanh
phòng khách lớn, nơi ông Stangerson ngủ từ sau vụ "Hành Lang Không
Hiểu Nổi”, tóm tắt là kín hết xung quanh tất cả các phòng của cô
Stangerson. Qua cách nài nỉ của ông ta, không những tôi hiểu ông Darzac
nhờ tôi làm sao cho việc đột nhập phòng cô Stangerson không thực hiện
nổi, nhưng còn làm sao cho nó "thật rõ ràng" là không thực hiện nổi, đến độ
tên sát nhân hết hy vọng ra tay và biến mất không để lại dấu vết. Tôi hiểu
ngầm như vậy nhờ câu cuối cùng ông chào từ biệt tôi như sau: "Khi tôi đi
rồi, ông có thể nêu những nghi ngờ của ông về đêm nay với ông
Stangerson, bõ Jacques, Fréderic Larsan và tất cả mọi người ở lâu đài, rồi tổ
chức màn lưới phòng vệ mà trước mắt thiên hạ, nó được thiếp lập "do ý
kiến một mình ông mà thôi".

Nói xong ông ta quay gót, người đàn ông khốn khổ không còn biết

mình nói gì trước sự im lặng của tôi, trước cặp mắt tôi nó "thốt lên" rằng tôi
đã đoán được đến ba phần tư bí mật của ông rồi. Đúng, đúng lắm, ông ta
chắc hẳn hết sức hoang mang phải đến tôi vào một lúc thế này và phải bỏ cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.