BÍ MẬT CĂN PHÒNG VÀNG - Trang 46

cần thấy... mấy ông ở tòa án đó. Họ vẽ bao nhiêu bản đồ, lập bao nhiêu biên
bản rồi.

- Xin lỗi cụ Jacques, cho tôi hỏi một câu quan trọng hơn hết -

Roulétabille nói.

- Vâng, mời ông, nếu tôi trả lời được...
- Cô chủ của cụ tối hôm ấy chải tóc kiểu băng-đô, chắc cụ biết, tức

chải rẽ vắt ngang trên trán, phái vậy không ?

- Dạ không, thưa ông bạn trẻ, cô chủ tôi không hề làm tóc băng-đô

như ông tả, tối hôm ấy và mọi tối khác cũng không. Bao giờ cô cũng chải
vén lên cho người ra thấy vầng trán đẹp của cô, vầng trán trắng bạch như
trán đứa bé mới chào đời...

Rouletabille lầm bầm trong cổ họng rồi cắm cúi xem xét cửa ra vào.

Anh thấy ngay nó tự động khép lại. Anh nhận định nó không bao giờ đứng
yên được trong tư thế mở, và muốn mở phải có chìa khóa.

Đoạn, chúng tôi đi vào gian tiền đình, nhỏ nhưng sáng sủa, lát gạch

bông đỏ...

- A, đây là cái cửa sổ tên sát nhân đã leo qua để tẩu thoát đây. -

Rouletabille gật gù.

- Họ cứ nói thế, thưa ông, họ cứ nói thế. Nếu nó trốn qua đây nhất

định chúng tôi phải thấy. Chúng tôi đâu có mù ! Cả ông Stangerson, cả tôi,
cả vợ chồng chú gác cổng họ đã bỏ tù đó, không ai mù ! Tại sao họ không
nhốt luôn cả tôi đi, vì khẩu súng của tôi đó !

Rouletabille mở toang của sổ và sờ mó hai cánh.
- Hai cánh cửa này đều đóng khi án mạng xảy ra chứ ?
- Bằng chốt sắt cài phía trong, bõ Jacques quả quyết, và tôi, tôi chắc

chắn tên sát nhân đã đi xuyên qua...

- Có vết máu không ?...
- Có, đây này, trên đá đó, phía ngoài... Nhưng máu gì mới được chứ ?
- A ! - Rouletabille reo lên, - có dấu chân nữa... kia kìa, trên lối đi...

đất chỗ này ướt lắm... Lát nữa, chúng ta sẽ xem xét điểm này.

-Tầm bậy, - bõ Jacques ngắt lời anh - thủ phạm không qua lối này

được !.

- Thế nó qua lối nào ?.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.