BÍ MẬT CHIẾN TRANH ĐIỆP VIÊN TỪ IXRAEN TỚI - Trang 124

Những tù binh I-xra-en? Những tù binh nào vậy? Chúng tôi có bắt được

tù binh nào ở Nu-kê-íp đâu. Ma-a-đi đáp lại có vẻ ngạc nhiên. Câu trả lời
của Ma-a-di là chân thật. Tuy nhiên, Ta-áp vẫn hỏi tiếp:

Liệu có đúng là chúng ta không bắt được tù binh ở một trận đánh như

vậy không?

-Tôi không tham gia trận này. Nhưng theo tôi biết thì chẳng có một tên

tù binh nào cả. Ma-a-di quả quyết như thế. Rồi hai người nói sang chuyện
khác.

Sau hai giờ đi đường, hai người đến đỉnh những ngọn đồi nhìn xuống

Ti-bê-ri-át. Từ đây, đường hẹp nhưng dễ đi, chạy thoải chữ chi xuống sườn
đồi hoang vắng và gồ ghề của cao nguyên. Đây đó thấy những lều vải dựng
bên dọc đường tránh nắng. Ma-a-di gần như đi lại khắp mọi nơi chẳng phải
xuất trình đến giấy phép đi lại tự do của anh ta nữa. Đôi cầu vai gắn quân
hàm trung úy của anh ta đủ làm cho những hàng rào chắn ngang đường
phải nhấc cao lên. Chỉ có mỗi một lần người ta hỏi giấy tờ của anh. Đã để
sẵn ở trong hộp đựng găng tay ở trong xe. Ma-a-di nghiêng về phía tên lính
và chỉ vào Ta-áp, thì thầm bí mật:

“Cái ông cùng đi với tôi làm nhiệm vụ….đặc biệt” và chiếc hàng rào

chắn được cất lên ngay.

Tên gián điệp để mắt khắp nơi. Y ghi nhớ tất cả những gì đã trông thấy.

Y hiểu rằng cái dịp được tận mắt nhìn thấy những đồn phòng ngự của Xy-ri
như thế này không phải là dễ có. Cái làm y ngạc nhiên nhất là khi nhìn thấy
những khẩu đại bác 122 ly do Liên Xô chế tạo, bố trí trên những ngọn đồi
của Xy-ri và trải ra trên sườn đồi phía tây, mà những quả đạn có thể sát
thương ở tầm xa chừng hai mươi cây số. Nhờ có những khẩu đại bác này,
các đơn vị Xy-ri có thể kiểm soát được phần lớn thung lũng Giuốc-đanh
bằng những loạt đạn không ngớt. Chỉ mới có một quãng đường đi cùng với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.