BÍ MẬT CỦA EMMA - Trang 178

"Bồ nhớ mật mã chứ?"
"Có. Alexander."
"Cậu sẽ đi đâu?" Jemima nói khi đang đi vào phòng tôi, đã ăn mặc chỉnh

tề để đi chơi. Cô ấy nhìn tôi dò xét. "Áo đẹp đấy. Nó ở đâu?"

"Oxfam. Ý tớ là, Whistles."
Tôi đã quyết định tối nay tôi thậm chí sẽ không cố mượn cái gì của

Jemima. Tôi sẽ mặc quần áo của chính mình, và nếu Jack không thích nó,
anh ấy có thể cam chịu.

"Ý tớ hỏi là," Jemima nói và nheo mắt. "Hai cậu không có vào phòng tớ

tối hôm trước chứ, có không?"

"Không" Lissy nói vẻ vô tội. « Tại sao, có vẻ gì là chúng tớ đã làm à? »
Jemima đã đi chơi đến 3 giờ và cho đến khi cô ta quay lại, mọi thứ lại

trở về chỗ cũ. Băng dính và mọi thứ. Chúng tôi không thể cẩn thận hơn
nữa.

"Không" Jemima miễn cưỡng thừa nhận. "Không có gì sai chỗ cả.

Nhưng chỉ có một cảm giác. Như thể ai đó đã ở đấy."

"Cậu có để cửa sổ mở không?" Lissy nói. "Bởi vì gần đây tớ có đọc một

bài báo, về việc bọn khỉ vào nhà để khuắng đồ như thế nào"

"Bọn khỉ á?" Jemima nhìn chằm chằm vào cô ấy.
« Hình như thế. Bọn trộm huấn luyện cho chúng. »
Jemima bối rối nhìn từ Lissy sang tôi, và tôi phải cố gắng để giữ cho

mình một bộ mặt ngay thẳng.

"Dù sao thì," Tôi vội nói, để thay đổi chủ đề. « Cậu có lẽ nên biết là cậu

đã sai lầm về Jack rồi. Tớ sẽ lại đi chơi với anh ấy tối nay. Nó không hề là
một buổi hẹn hò thảm khốc đâu."

Không cần phải thêm vào tình tiết nhỏ nhặt là chúng tôi đã có khúc mắc

lớn với nhau và tôi đã đùng đùng đi khỏi và anh ấy đã phải theo tôi đến bến
buýt. Bởi vì điểm quan trọng nhất là, chúng tôi sẽ có lần hẹn hò thứ hai.

"Tớ không sai đâu" Jemima nói. "Cậu cứ chờ đó. Tớ tiên đoán sự sụp

đổ."

Tôi quay mặt đi khi cô ta rời khỏi, và bắt đầu chuốt mascara "Mấy giờ

rồi?" tôi hỏi, nhăn mặt khi tôi làm lem lên mí mắt một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.