BÍ MẬT CỦA EMMA - Trang 179

"Tám giờ kém mười" Lissy nói. "Bồ sẽ đến đó bằng cách nào?"
"Thuê xe"
Đột nhiên chuông cửa reng, và chúng tôi cùng nhìn lên.
"Anh ấy đến sớm," Lissy nói. "Hơi kỳ lạ"
"Anh ấy không thể đến sớm được!" Chúng tôi vội vàng ra phòng khách,

và Lissy nhòm ra cửa sổ trước tiên.

"Ôi Trời đất ơi!" Cô ấy nói, nhìn xuống con đường phía dưới. "Đó là

Connor."

"Connor?" Tôi hãi hùng nhìn chằm chằm vào cô ấy. "Connor ở đây?"
"Anh ta cầm một hộp đồ. Mình có nên xua anh ta đi không?"
"Không! Hãy giả bộ là chúng mình không có nhà!"
"Quá muộn rồi" Lissy nói, và quay mặt lại. "Xin lỗi. Anh ta nhìn thấy tớ

rồi."

Tiếng chuông lại vang lên, và chúng tôi cùng nhìn nhau vô vọng.
"Được rồi" Cuối cùng tôi nói. "Mình sẽ đi xuống đó"
Chết tiệt chết tiệt chết tiệt...
Tôi chạy ào xuống cầu thang và hổn hển mở cửa. Và ở đó, chờ trên bậc

cửa, là Connor, cũng mang vẻ của kẻ tử vì đạo mà anh ấy đã thể hiện ở văn
phòng.

"Chào" anh nói, "Đây là những thứ anh đã nói với em. Anh nghĩ có lẽ

em sẽ cần đến chúng."

"Ờ, cám ơn" Tôi nói, chộp lấy cái hộp, hình như trong đó có một chai

dầu gội hiệu L'Oréal và một cái áo chui đầu nào đó mà tôi chưa thấy trong
đời bao giờ. "Em chưa xếp đồ của anh ra nữa, vậy em sẽ mang nó đến văn
phòng được chứ?"

Tôi vứt cái hộp lên bậc thang, và vội quay lại trước khi Connor nghĩ là

tôi mời anh ta vào nhà.

"Vậy, ừm, cám ơn," tôi nói. "Anh thật tốt khi đã mang tới."
"Không sao," Connor nói. Anh ta nhìn tôi nặng nề. "Emma... Anh nghĩ

có lẽ chúng mình nên coi đây là một cơ hội để nói chuyện. Có lẽ chúng
mình nên đi uống nước, hay thậm chí là ăn tối."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.