BÍ MẬT CỦA EMMA - Trang 291

"Mọi chuyện đã đang rất tốt đẹp, trước khi anh đã phải đi bới con bà nó

lên."

"Mọi chuyện đã như vậy sao?"
"Không như vậy sao?" Jack ngập ngừng, nhìn chằm chằm vào tôi qua

đám thạch nam. "Anh đại loại đã nghĩ là như vậy."

Đầu tôi đang ong ong. Tôi cần phải nói một số chuyện. Tôi cần phải làm

rõ một số chuyện. Một suy nghĩ kết tinh lại trong đầu tôi.

"Jack... anh đã làm gì ở Scotland vậy? Khi chúng ta lần đầu gặp nhau

ấy."

Ngay lập tức, biểu hiện của Jack thay đổi. Mặt anh khép kín lại và anh

nhìn đi chỗ khác.

"Emma, anh e là mình không thể kể cho em điều đó."
"Tại sao không?" Tôi hỏi, cố nói giọng thờ ơ.
"Thật... phức tạp."
"OK, vậy." Tôi nghĩ một lát. "Đêm hôm đó anh đã vội vàng đi đâu với

Sven thế? Khi anh cắt ngắn cuộc hẹn của chúng ta lại í."

Jack thở dài.
"Emma..."
"Cái đêm anh nhận được những cuộc gọi đó là sao? Là về chuyện gì

vậy?"

Lần này, Jack thậm chí còn không buồn trả lời.
"Em biết rồi." Tôi hất tóc ra sau, cố giữ bình tĩnh. "Jack, liệu anh có bao

giờ nảy ra ý nghĩ là tất cả những lúc chúng ta ở bên nhau, anh đều hầu như
không kể cho em bất kỳ điều gì về bản thân mình không?"

"Anh... đoán mình là một người kín đáo," Jack nói. "Đó có phải là một

chuyện to tát không?"

"Với em đó là một chuyện khá to tát đấy. Em đã chia sẻ mọi chuyện với

anh. Như anh đã nói. Mọi suy nghĩ, mọi nỗi lo lắng của em, tất cả mọi thứ.
Và anh không chia sẻ bất cứ điều gì với em cả."

"Đó không phải là sự thật..." Anh ấy bước lên trước, trong tay vẫn

đương cầm cái giỏ cồng kềnh, và vài cành thạch nam rơi xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.