BÍ MẬT CỦA EMMA - Trang 334

đâu. Nó là điều thật sự quan trọng với anh ấy. Anh ấy đã tìm mọi cách đi
đến đây để nói với tớ. Để chứng tỏ rằng anh ấy tin tưởng với điều đó." Tôi
nuốt xuống một cách khó khăn. "Và khoảnh khắc anh ấy tìm thấy, tớ đang
nói mọi thứ cho phóng viên."

"Nhưng bồ đã không làm thế!" Lissy kiên định nói. "Emma, đó không

phải lỗi của bồ!"

"Là lỗi của tớ!" Nước mắt lại dâng tràn trong mắt tôi. " Giá như tớ đã

ngậm chặt miệng lại, giá như tớ không nói bất cứ điều gì cho Jemina ngay
từ đầu..."

" Cô ta vẫn sẽ điều tra ra anh ấy thôi," Lissy nói. "Thay vào đó Anh ấy

vẫn sẽ kiện bồ vì cái xe bị cạo nhẵn. Hoặc sinh dục bị phá hỏng."

Tôi nở nụ cười run run.
Cánh cửa bật mở, và chàng trai đầy lông mà tôi nhìn thấy sau hậu trường

nhìn vào. "Lissy! Ra là cậu ở đây. họ đang phục vụ đồ ăn kìa. Trông chúng
rất ngon, thật đấy."

"OK," cô ấy đáp. " Cảm ơn, Colin. Tớ sẽ tới ngay."
Anh ta rời đi và Lissy quay sang tôi.
"Bồ có muốn ăn gì không?"
"Tớ thật sự không đói. Nhưng cậu phải đi," tôi nhanh chóng nói thêm.

"Bồ hẳn phải đói ngấu sau màn biểu diễn rồi."

" Tớ đói muốn chết đi được," cô ấy thừa nhận. Rồi cô ấy nhìn tôi đầy lo

lắng. " Nhưng bồ sẽ làm gì?"

"Tớ... sẽ về nhà," tôi nói, cố gắng cười tươi hết mức. " Đừng lo lắng,

Lissy, tớ sẽ ổn cả thôi."

Và tôi thật sự đang định về nhà. Nhưng khi ra ngoài tôi nhận ra rằng

mình khó mà làm thế được. Tôi hoảng sợ với ý nghĩ về sự căng thẳng như
lò xo kia. Tôi không thể đối mặt với việc quay lại buổi tiệc và phải nói
chuyện phiếm với ai đó- nhưng tôi cũng không thể đối mặt với 4 bức tường
câm lặng ở phòng ngủ của mình được. Thật sự không thể được.

Thay vào đó, tôi băng qua lối đi rải sỏi, hướng về phía thính phòng bỏ

không. Cửa không khoá và tôi đi thẳng vào trong. Tôi mò mẫm tìm đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.