BÍ MẬT CỦA EMMA - Trang 335

trong bóng tối để đến chỗ ngồi ở trung tâm; và kiệt sức ngồi xuống một chỗ
ngồi êm ái màu tím.

Và khi tôi nhìn chăm chú vào khoảng tối của sân khấu bỏ trống, hai giọt

nước mắt lớn trào ra khỏi mắt tôi và lăn chầm chậm trên mặt. Tôi không thể
tin được là mình cư xử cực kì tồi tệ như thế. Tôi không thể tin được Jack
thật sự nghĩ rằng tôi... rằng anh ấy nghĩ rằng tôi sẽ...

Tôi như vẫn còn thấy vẻ bàng hoàng trên gương mặt anh ấy. Tôi vẫn

không ngừng an ủi rằng cái bẫy quá yếu ớt, rằng thật tuyệt vọng để nói ; để
giải thích cho bản thân.

Giá như tôi có thể làm lại..
Đột nhiên một tiếng động vang lên. Ai đó đang chầm chậm mở cửa.
Tôi nhìn chăm chú xuyên qua bóng tối khi một ai đó bước vào thính

phòng và dừng lại. Mặc cho bản thân mình, tim tôi bắt đầu đập thình thịch
vì một hy vọng điên rồ.

Đó là Jack. Ngưòi đó nhất định là Jack. Anh ấy đến tìm tôi.
Rồi một khoảng lặng dài khổ sở. Tôi căng thẳng vì lo sợ. Tại sao anh ấy

không lên tiếng? Tại sao anh ấy không nói gì?

Lẽ nào anh ấy đang trừng phạt tôi sao? Hay anh ấy đang mong tôi xin

lỗi anh ấy lần nữa? Vì Chúa, điều này giống như là tra tấn. Chỉ cần nói gì
đó thôi, tôi âm thầm cầu nguỵên. Chỉ cần nói gì đó thôi.

"Ôi Francesa..."
"Connor..."
Cái gì? Tôi nhìn lại lần nữa, cẩn thận hơn, và cảm thấy thất vọng tràn

trề. Tôi quả là một con ngốc. Đó không phải Jack. Mà cũng chẳng phải một
người, có tận hai người. Đó là Connor và một ngưòi nhất là bạn gái mới
của anh ấy- và họ đang hôn nhau.

Thật kinh khủng, tôi ngồi phịch xuống ghế, cố gắng bịt hai tai của mình

lại. Nhưng chẳng có ích lợi gì, tôi vẫn có thể nghe mọi thứ.

" Em có thích thế này không?" Tôi nghe Connor thì thầm.
"Mm.."
"Em thật sự thích nó chứ?"
"Đương nhiên là em thích! Đừng có làm phiền em nữa!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.