BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 1: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 547

543

quan sát không phải là lười, quan sát không phải là tính
lười, cho nên cái gì đó có đó mà không phải là lười.
Chăm chú vào sự không chăm chú của bạn, một điều
trong bạn vẫn là chăm chú, cho nên bạn không hoàn toàn
thiếu chú ý. Và mọi hi vọng treo quanh chỗ nhỏ bé không
lười đó, không sao lãng đó. Điểm nhỏ đó giống như hạt
mầm. Nó có vẻ nhỏ nhưng nếu thời gian, kiên nhẫn, được
trao cho nó, nó sẽ trở thành cây lớn với tán lá lớn. Và một
ngày nào đó Hoa Vàng sẽ tới.


Sao lãng tới từ việc để cho tâm trí vẩn vơ loanh
quanh; lười nhác tới từ việc tâm trí còn chưa thuần
khiết. Sao lãng là dễ sửa hơn nhiều so với lười nhác.
Nó giống như ốm bệnh: nếu người ta cảm thấy đau
và cáu bẳn, người ta có thể giúp họ bằng biện pháp
cứu chữa, nhưng lười nhác giống như bệnh được
chăm sóc bởi thiếu hiểu biết.

Sao lãng là dễ giải quyết hơn bởi vì sao lãng là

hướng ra ngoài. Lười nhác là khó hơn vì nó hướng vào
trong. Sao lãng là nam, lười nhác là nữ. Sao lãng, theo
chính hoạt động của nó, tạo ra căng thẳng điều trở thành
không thể chịu đựng được, và bạn có thể trở nên nhận
biết về nó một cách dễ dàng. Nhưng lười nhác là rất im
lặng, tối; nó không tạo ra tiếng động, nó đơn giản có đấy.
Rất khó trở nên nhận biết về nó. Đầu tiên người ta phải
trở nên nhận biết về sao lãng. Khi mọi sao lãng biến mất,
thế thì người ta trở nên nhận biết về lười nhác. Thế thì
toàn thể năng lượng thành sẵn có để nhìn vào trong, thế
thì bạn thấy nó ở đó, giống như tảng đá giữ lấy bạn - bất
hoạt, không sáng tạo. Thế thì quan sát nó.

Và nhớ lấy, quan sát là chìa khoá duy nhất. Quan sát

là thiền - không có gì nhiều hơn thiền. Nó là cái tên khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.