BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 1: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 548

544

cho nhận biết. Và phép màu là ở chỗ khi bạn trở nên nhận
biết về cái gì đó, nhận biết hoàn toàn, nó biến mất. Nó chỉ
còn lại nếu bạn không nhận biết. Vô nhận biết của bạn là
thức ăn cho sao lãng, cho lười nhác. Nhận biết của bạn
nghĩa là chúng không còn được nuôi dưỡng nữa, chúng
bắt đầu chết đói; sớm hay muộn chúng cũng khô héo đi
theo cách riêng của chúng.


Sao lãng có thể được trung hoà, lẫn lộn có thể được
loại bỏ, nhưng lười nhác và lờ phờ là nặng nề và
tăm tối. Sao lãng và lẫn lộn ít nhất cũng có một chỗ,
nhưng trong lười nhác và lờ phờ một mình phần cái
là hoạt động. Trong sao lãng phần đực vẫn hiện
diện, nhưng trong lười nhác bóng tối thuần khiết cai
trị. Nếu người ta trở nên ngủ trong thiền, đó là hiệu
quả của lười nhác. Chỉ việc thở phục vụ cho vượt
qua lười nhác. Mặc dầu hơi thở chảy vào và ra qua
mũi không phải là hơi thở thực, việc chảy vào và ra
của hơi thở thực xảy ra trong kết nối với nó.

Nếu bạn cảm thấy rất buồn ngủ trong khi thiền, thế

thì bắt đầu quan sát hơi thở của bạn và việc ngủ sẽ biến
mất. Đó là lí do tại sao nhiều sư Phật giáo người làm
vipassana bắt đầu chịu đựng chứng mất ngủ. Tôi đã bắt
gặp nhiều người chịu chứng mất ngủ bởi vì họ thực hành
vipassana và họ không nhận biết về nó: nếu bạn quan sát
hơi thở của bạn, nó phá huỷ giấc ngủ của bạn.

Cho nên với các sannyasins tôi nói: đừng bao giờ

thực hành vipassana nhiều hơn hai hay ba giờ một ngày,
và ba giờ đó nên giữa lúc mặt trời mọc và mặt trời lặn,
đừng bao giờ sau mặt trời lặn. Nếu bạn thực hành
vipassana trong đêm bạn sẽ quấy rối giấc ngủ của bạn, và
quấy rối giấc ngủ là quấy rối toàn thể cơ cấu thân thể bạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.