BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 1: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 573

569

cá nhân hoá, theo nghĩa của cuốn sách Bí mật của Hoa
Vàng. Nhưng Jung đã nghĩ theo hướng đúng - chỉ nghĩ.

Bản thân Habib là người phân tích theo trường phái

Jung, do đó mới có câu hỏi này. Có thể rất khó cho anh
ấy hiểu điều tôi đang nói. Anh ấy hỏi câu hỏi khác nữa.
Anh ấy nói, “Osho ơi, khi thầy nhắc tới Freud, Jung và
Adler trong một hàng, điều đó gây tổn thương. Dường
như là thầy nhắc tới Phật, Christ và Nixon cùng nhau.”

Điều đó sẽ là khó cho bạn, Habib. Nhưng chân lí là:

Freud là thiên tài, Jung và Adler chỉ là người tầm thường
- chỉ tầm thường thôi - họ không đạt tới chiều cao của ông
ấy. Freud là người tiên phong. Ông ấy đã đóng góp cái gì
đó có giá trị mênh mông cho nhân loại. Freud là cội
nguồn, chính cái cây. Jung và Adler chỉ là các cành.
Freud có thể có đó mà không có Jung và Adler - ông ấy
sẽ không thiếu cái gì - nhưng Jung và Adler thậm chí
không thể tồn tại mà không có ông ấy. Bạn không thể
quan niệm được điều đó. Bạn có thể quan niệm được
Jung và Adler nếu như đã không có Freud không? Điều
đó là không thể được, thậm chí để quan niệm về việc đó -
họ là con cháu của ông ấy. Cho dù họ đã không vâng lời
ông ấy, cho dù họ đã nổi dậy chống lại ông ấy, điều đó
không tạo ra khác biệt gì: bạn có thể tranh đấu với bố
bạn, bạn có thể chống lại ông ấy, nhưng dầu vậy ông ấy
vẫn là bố bạn. Bạn có thể tranh đấu với ông ấy, bạn có thể
giết ông ấy, nhưng dầu vậy ông ấy vẫn là bố bạn. Bạn
không thể giết được mối quan hệ. Bạn có thể giết được
bố, nhưng bạn không thể giết được quyền làm bố của ông
ấy. Điều đó là tuyệt đối xác định. Bây giờ không có cách
nào để hoàn tác nó lại.

Freud là bố, Jung và Adler chỉ là những đứa con nổi

dậy - những cành nhỏ đang cố đi ra xa, xa hẳn khỏi cây
bố. Nhưng họ không thể đi rất xa được bởi vì sâu bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.