BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 2: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 130

126

người của Thượng đế được. Nếu ông ta là con người của
Thượng đế thế thì việc đóng đinh đơn giản là không thể
được.” Họ có cách nhìn khác và ước định khác: con
người của Thượng đế phải ca bài ca về Thượng đế, bài ca
tinh tú, Bhagavad-Gita. Người đó phải nhảy múa và hay
ca ngợi Thượng đế. Thế giới không cần phải cứu rỗi, thế
giới chỉ phải được làm chứng ngộ, được giúp đỡ - để
cười, để yêu, để hiện hữu.

Bây giờ điều đó là tuỳ, điều đó tương ứng với ước

định của bạn. Một khi bạn bỏ mọi loại ước định bạn sẽ có
khả năng hiểu mọi loại tâm trí rất dễ dàng, và bạn sẽ có
khả năng thấy cái lợi và cái hại của chúng. Bạn sẽ có khả
năng thấy cái gì là đẹp trong ước định nào đó và cái gfi là
xấu. Vâng, người Hindu có cái gì đó đẹp để nói: “Thượng
đế có đó và chúng ta phải ca ngợi Thượng đế.” Đúng!
Nhưng thế giới đang chịu khổ nữa, và cái gì đó phải được
làm cho thế giới, vì đau khổ của nó. Và người Ki tô giáo
không tuyệt đối sai: chỉ là chiếc sáo chẳng có tác dụng gì,
nó đã chẳng làm gì mấy cho Ấn Độ. Ấn Độ nghèo khủng
khiếp, chết đói. Cuộc sống là xấu. Mọi người bằng cách
nào đó kéo lê, lê lết bản thân họ. Nó đã không được giúp
đỡ bằng chiếc sáo. Cái gì đó nhiều hơn là được cần, chỉ
nhảy múa sẽ không có tác dụng. Các trường học sẽ được
cần và bệnh viện sẽ được cần và thức ăn sẽ được cần.

Người Ki tô giáo không sai, nhưng lần nữa nó chỉ

làm phát biểu một nửa. Khi thức ăn có đó, khi nhà có đó,
khi thuốc có đó, khi giáo dục có đó, thế thì sao? Thế thì
chỉ đóng đinh bản thân bạn sao? Cái gì khác còn lại?
Chiếc sáo đâu rồi?

Phương Tây khổ từ giầu có: tất cả đều có đó bây

giờ, nhưng không ai biết phải làm gì. Họ đã làm việc ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.