BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 2: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 416

412

loại tôi gọi là người tôn giáo, là những người lấy thực tại
ra khỏi thế giới và để nó trở lại nơi nó thuộc vào: họ bắt
đầu thu được bản chất, họ bắt đầu thu được hiện hữu - họ
có nhiều hiện hữu hơn. Và bất kì khi nào bạn bắt gặp một
người có nhiều hiện hữu hơn, bạn sẽ cảm thấy lực từ. Nếu
Phật đã hấp dẫn hàng nghìn người đó là vì sự hiện hữu
bản chất của ông ấy.

Bạn có thể thấy được điều đó: nếu bạn nhìn vào

người có quyền lực chính trị bạn sẽ thấy người đó chỉ là
hổng hoác, được nhồi nhét bằng rơm và không gì khác.
Người có nhiều tiền và nghĩ rằng người đó có cái gì đó,
nhìn vào người đó và bạn sẽ thấy chỉ là một lỗ đen - một
người đáng thương đang ẩn đằng sau, một kẻ ăn xin.

Khi một người có hiện hữu thế thì người đó có thể là

hoàng đế hay người đó có thể là kẻ ăn xin - người đó bao
giờ cũng là hoàng đế. Người đó có thể là kẻ ăn xin như
Phật hay người đó có thể là một hoàng đế như Janak, điều
đó không tạo ra khác biệt gì: người đó bao giờ cũng là
hoàng đế, dù người đó ở bất kì đâu. Vương quốc của
người đó là của cái bên trong, người đó đã trở thành bản
chất. Người đó hiện hữu! Bạn không hiện hữu. Bạn có
mọi thứ, bạn không có hiện hữu - và bạn đang dùng mọi
thứ như cái thay thế. Bạn càng có nhiều thứ, bạn càng có
thể tin rằng bạn hiện hữu, do đó mới có đói, tham, tham
vọng: càng có nhiều và nhiều và nhiều hơn, bởi vì đó là
cách duy nhất bạn có thể tự lừa bản thân bạn rằng “Mình
là ai đó.”

Nhưng người có hiện hữu là không quan tâm. Việc

có không phải là trò chơi của người đó. Điều đó không có
nghĩa là người đó bỏ thế giới và từ bỏ thế giới. Nếu ai đó
từ bỏ thế giới điều đó đơn giản chỉ ra rằng người đó vẫn
nghĩ thế giới là rất thực. Bằng không tại sao bạn phải từ
bỏ? Bạn không đi gào to quanh hàng xóm vào buổi sáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.