BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 2: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 472

468

có thể được. Do đó tôi chơi tennis bằng vợt bóng bàn,
chơi bóng bàn bằng vợt tennis, vân vân.”

“Đợi một phút,” một quan chức câu lạc bộ ngắt lời.

“Nếu điều đó là đúng, như anh nói, rằng anh làm mọi thứ
vật lí theo cách thức khó nhất có thể được, tôi có một câu
hỏi....”

“Tôi biết,” anh thanh niên nói, vừa mỉm cười. “Mọi

người đều hỏi tôi cùng một điều, và tôi không bận tâm
khi nói cho ông - khi đứng lên, trong cái võng.”

Đây là cách thức của bản ngã.

Đạo là đơn giản, hoàn toàn đơn giản. Bạn không

phải đứng trên võng. Điều nền tảng nhất về Đạo là ở chỗ
nó là trò chơi của trẻ con. Nhưng là đứa trẻ dường như là
không thể được với mọi người. Ai muốn là đứa trẻ? Jesus
nói, “Chừng nào ông chưa giống như trẻ nhỏ, ông sẽ
không vào trong Vương quốc Thượng đế của ta.” Nhưng
dường như không ai muốn là đứa trẻ; đó là chỗ khổ của
chúng ta nằm ở đó.

Mọi ngày này chúng ta đều đi ngày càng sâu hơn

vào trong thế giới của Đạo. Hôm nay là câu kinh cuối
cùng, lưu ý kết luận của Thầy Lữ Tử. Chúng là đơn giản.
Bạn chỉ phải đơn giản để hiểu chúng. Không có mấy tri
thức trong chúng, nhưng chắc chắn nhiều sáng suốt.
Chúng sẽ không làm cho bạn thành thông thái. Thực ra,
chúng sẽ lấy đi mọi tri thức, chúng sẽ làm cho bạn thành
kẻ dốt nát! Nhưng nếu một người có thể là kẻ dốt nát, có
thể đủ dũng cảm để vứt đi mọi tri thức của mình và có thể
sống trong trạng thái của không biết, thế thì không có rào
chắn nào giữa người đó và Thượng đế, không rào chắn
nào giữa người đó và sự tồn tại. Tri thức tạo ra rào chắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.