BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 2: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 63

59

Bây giờ tôi không thể nhất quán được, bởi vì tôi

phải khích nhiều người thế - các kiểu tâm trí khác nhau,
các kiểu ngủ khác nhau có đó. Tôi có thể rung chuông: nó
có thể giúp cho ai đó thức dậy, với ai đó khác nó có thể
có vẻ như lời ru và người đó có thể rơi vào giấc ngủ thậm
chí còn sâu hơn. Với ai đó nó có thể là khích vào sự nhận
biết, với ai đó khác nó có thể đơn giản cho giấc mơ đẹp:
rằng người đó đang ở trong đền chùa và chuông đang
ngân và người đó tận hưởng, và lời nguyện đang diễn ra
và hương đang cháy. Người đó đã tạo ra giấc mơ, người
đó đã không ra khỏi giấc ngủ. Người đó sẽ cần cái gì đó
khác - có thể là cú đánh lên đầu, hay nước lạnh dội lên
người đó, hay việc lay mạnh. Người khác nhau cần cách
tiếp cận khác nhau để được khêu gợi, được thức tỉnh.

Phát biểu của tôi không phải là về chân lí. Tôi

không phải là triết gia! Tôi không cố cho bạn triết lí nào.
Tôi chỉ cố mọi khả năng có thể để đánh thức bạn. Nếu
khả năng này thất bại, tôi thử khả năng khác - nhưng tôi
không thể bỏ bạn một mình. Cho nên một ngày nào đó tôi
sẽ nói điều này, ngày khác tôi có thể nói điều khác. Bạn
bỏ lỡ vấn đề nếu bạn không hiểu mục đích phát biểu của
tôi.

Mới hôm nọ tôi đã trả lời hai câu hỏi của Habib về

Carl Gustav Jung. Anh ấy đã bỏ lỡ toàn thể vấn đề. Tôi
cảm thấy tiếc cho Habib: anh ấy đã bỏ lỡ toàn thể vấn đề,
anh ấy cảm thấy bị xúc phạm. Và anh ấy thậm chí không
thể đợi và suy ngẫm trong vài giờ: tôi kết thúc lúc 9:45 và
anh ấy viết bức thư lúc 9:55. Anh ấy không thể đợi được
một phút để suy ngẫm về nó. Anh ấy đã nghĩ tôi chống lại
Jung. Sao tôi phải chống lại Jung? - ông ấy đã không làm
gì sai với tôi cả.

Nhưng Habib đáng thương; anh ấy đã bỏ lỡ vấn đề.

Anh ấy tưởng tôi chống lại Jung, cho nên anh ấy phải bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.