BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 111

như mình, và chị không sao hình dung rằng mọi người lại có thể hạnh phúc
hơn lúc họ đứng trong căn phòng này nữa.

“Tôi xin lỗi, phu nhân Chatteris”, ngài Hugh nói, “nhưng tôi e rằng mình

phải để chân nghỉ ngơi”.

“À, thế thì ngài phải đến phòng khách”, Honoria đáp lại ngay tức thì.

“Chúng tôi đang phục vụ bánh ngọt cho những vị khách không muốn khiêu
vũ.”

“Sarah chưa ăn bánh đâu!”, Frances tuyên bố. “Em đáng ra phải đi lấy

bánh cho chị ấy.”

“Không sao cả, Frances”, Sarah trấn an cô bé, “Chị...”. “Ồ, em phải ăn

bánh chứ”, Honoria nói. “Bà Wetherby đã làm việc với đầu bếp mấy tuần
liền để điều chỉnh công thức đấy.”

Sarah không nghi ngờ về điều đó. Honoria thích đồ ngọt điên cuồng,

luôn là vậy.

“Em sẽ đi với chị”, Frances nói. “Điều đó thật tuyệt, nhưng...”
“Và ngài Hugh cũng có thể cùng đến!”
Khi nghe thấy điều đó, Sarah quay sang nhìn Frances hồ nghi. Honoria

có thể chỉ đang cố khiến cho cả thế giới trở nên ngây ngất như chị, nhưng
động cơ của Frances thì hiếm khi thuần khiết như thế.

“Được thôi”, Sarah ưng thuận trước khi nhận ra ngài Hugh phải là người

làm điều đó.

“Marcus và chị sẽ sớm tới phòng khách để tiếp đãi các vị khách ở đó”,

Honoria nói.

“Như phu nhân muốn”, Hugh khẽ cúi chào. Giọng anh không hề để lộ vẻ

bực bội hay nóng nảy, nhưng Sarah không bị lừa. Thật kỳ lạ khi qua một
ngày mà cô đã hiểu anh đến mức nhận ra anh cực kỳ giận dữ. Hay ít nhất
cũng hơi bực mình.

Vậy nhưng mặt anh vẫn cứ trơ ra như đá.
“Đi chứ?”, anh lầm bầm. Sarah gật đầu và họ tiếp tục ra cửa. Dẫu vậy,

khi đã tới hành lang, anh lại dừng bước và nói, “Cô không cần đi cùng tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.