BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 134

“Ngài Hugh”, Sarah nói, rõ ràng là không biết nói gì. “Tôi, ừm... Anh

đang làm gì ở đây?”

“Đừng có thô lỗ thế”, Frances quở trách.
“Chị đâu có thô lỗ. Chỉ là chị ngạc nhiên mà thôi.” Cô ngồi xuống chỗ

Frances đã bỏ lại. “Và tò mò nữa.”

Hugh nhắc nhở mình rằng cô không hề biết chuyện gì đã xảy ra hôm

trước. Bởi vì chẳng có gì xảy ra hết. Tất cả chỉ nằm trong tâm trí anh. Và có
thể là cả vài bộ phận khác trên cơ thể anh nữa. Nhưng điều quan trọng là cô
không biết và sẽ không bao giờ biết bởi vì nó sẽ biến mất.

Sự điên rồ tức thời, theo định nghĩa, chỉ diễn ra trong giây lát.
Tuy vậy anh phải cố gắng lắm mới không chú ý đến việc hông cô chỉ ở

cách anh có vài chục phân.

“Nhờ cái gì mà chúng tôi có vinh hạnh được đi cùng anh thế, Hugh?”,

Sarah hỏi khi cởi mũ.

Rõ ràng cô chẳng biết gì cả. Nếu không thì cô đã chẳng dùng từ vinh

hạnh.

“Anh họ của cô đã báo với tôi rằng cậu ấy giữ cho tôi một chỗ trong

chiếc xe tuyệt nhất cuộc hành trình này”, anh nói.

“Đoàn lữ hành”, Frances sửa lại.
Anh rời mắt khỏi Sarah để nhìn em út của cô. “Gì cơ?” “Đoàn Lữ Hành

Hoành Tráng Và Đáng Sợ Nhất Của Quý Tộc Anh”, Frances nói một cách
tinh quái. “Bọn em gọi như thế đấy.”

Anh thấy mình toét miệng cười, và tiếng thở ra cũng nghe như tiếng

cười. “Thật... xuất sắc”, anh nói, cuối cùng cũng tìm ra một từ.

“Sarah nghĩ ra đấy”, Frances nhún vai nói. “Chị ấy rất thông minh, anh

biết mà.”

“Frances”, Sarah cảnh cáo.
“Đúng thế mà”, Frances nói bằng tiếng thì thầm to nhất mà Hugh từng

nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.