BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 144

“Chuyện này hết sức không đứng đắn”, Sarah nói bằng giọng căng

thẳng. Cô quay sang nhìn Hugh, người chưa nói gì một lúc rồi. “Chắc chắn
anh đồng ý với tôi.”

“Chắc chắn là vậy”, anh nói, giọng nghèn nghẹn một cách kỳ lạ.
“Đây. Em thấy đấy, bọn chị sẽ không đọc kịch bản này đâu.” Sarah đưa

trả Harriet, người nhận lại với vẻ cực kỳ miễn cưỡng.

“Chị sẽ đọc nếu Frances đóng Rudolfo chứ?”, Harriet hỏi bằng giọng

nhỏ xíu.

“Em vừa mới nói là...”
“Em biết, nhưng em thật sự muốn nghe nó được đọc lên.”
Sarah khoanh tay. “Chúng ta sẽ không đọc vở kịch này, chấm hết.”
“Nhưng...”
“Chị bảo là không mà”, Sarah bùng nổ, cảm thấy sự kiểm soát mong

manh cuối cùng của mình vỡ vụn. “Chị sẽ không hôn ngài Hugh. Không
phải ở đây. Không phải bây giờ. Không bao giờ!”

Một khoảng im lặng đáng sợ bao trùm cả cỗ xe.
“Xin lỗi”, Sarah lầm bầm. Cô có thể cảm thấy mình đỏ bừng cả cổ lẫn

mặt. Cô chờ ngài Hugh thốt ra một câu châm biếm chua cay nào đó, nhưng
anh không nói gì. Cả Harriet cũng không. Elizabeth hay Frances cũng thế.

Cuối cùng Elizabeth phát ra một âm thanh ngượng nghịu và nói, “Thế thì

em sẽ chỉ đọc sách của mình vậy”.

Harriet lật qua lật lại các trang giấy.
Đến cả Frances cũng quay ra cửa sổ mà không nói một lời về việc buồn

chán.

Còn về Hugh thì Sarah không biết. Cô không thể nhìn anh. Cơn giận của

cô thật tồi tệ, sự xúc phạm đó không thể tha thứ được. Tất nhiên họ sẽ
không hôn trong xe. Họ sẽ không hôn dù cho họ biểu diễn vở kịch trong
một phòng khách. Như Harriet đã nói, họ sẽ mô phỏng một ít, có lẽ sẽ hơi
dựa sát vào nhau (nhưng giữ một khoảng cách mười lăm phân đáng kính)
và hôn gió.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.