BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 217

Tất nhiên những người biết thỏa thuận đó chỉ có Daniel và Sarah, nhưng

là những người thông minh, họ hiếm khi có những quyết định thiếu lý trí.

“Sao anh không trả lời em?”, Sarah hỏi, cao giọng vì hốt hoảng. “Hugh?

Hãy nói với em rằng anh không định làm thật đi.”

Hugh trừng mắt nhìn cô. Anh vẫn mải nghĩ ngợi, nhớ lại, như thể một

phần trong anh đã rời khỏi phòng, tìm kiếm một góc yên tĩnh để cân nhắc
về thế giới đáng buồn của mình.

Anh sẽ mất cô. Cô sẽ không hiểu. Giờ Hugh có thể nhận thấy điều đó

trong đôi mắt hốt hoảng và bàn tay run rẩy của cô. Vì sao cô không hiểu
rằng anh đã đưa ra một quyết định anh hùng chứ? Anh đang hy sinh bản
thân - hay ít nhất thì dọa sẽ làm vậy - vì ông anh thân yêu của cô. Không
phải điều đó thật ý nghĩa sao?

Anh đã đưa Daniel trở lại Anh quốc, bảo đảm sự an toàn của anh ta, vì

thế anh nên bị trừng phạt sao?

“Nói gì đi, Hugh”, Sarah van nài. Cô nhìn sang Daniel rồi lại nhìn Hugh,

đầu quay qua quay lại một cách vụng về. “Em không hiểu vì sao anh chẳng
nói gì hết.”

“Anh ấy đã ký một thỏa thuận”, Daniel bình tĩnh nói. “Anh có một bản

sao.”

“Anh đưa Daniel một bản sao ư?”
Hugh không rõ điều đó có ảnh hưởng gì, nhưng trông Sarah vô cùng sợ

hãi. Mặt cô cắt không còn giọt máu, tay cô, vốn đang được cố gắng giữ
chặt bên thân, giờ run rẩy dữ dội. “Anh phải xé nó đi”, cô nói với Daniel.
“Ngay bây giờ. Anh phải xé nó đi.”

“Nó không...”
“Nó ở Luân Đôn à?”, cô cắt ngang. “Bởi vì nếu thế thì em sẽ đi ngay

đây. Em không quan tâm liệu mình có nhỡ mất đám cưới của anh hay
không, điều đó chẳng quan trọng. Em sẽ quay lại, em sẽ lấy nó và...”

“Sarah!”, Daniel gần như hét lên. Khi đã nhận được sự chú ý của cô, anh

nói, “Chẳng có gì khác biệt đâu. Nó chỉ là bản sao mà thôi. Và nếu anh ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.