BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 223

“Nhưng em có thể hiểu vì sao ngài Hugh lại đưa ra thỏa thuận đó”,

Honoria nói. “Đúng chứ?”

Sarah gật đầu. Phổi và khắp cơ thể cô đều đau đớn. “Nhưng giờ mọi

chuyện phải khác rồi”, cô thì thầm. “Giờ anh ấy nên cảm thấy khác biệt.
Em phải có ý nghĩa gì đó chứ.”

“Có chứ”, Honoria trấn an. “Chị biết mà. Chị đã thấy cái cách hai người

nhìn nhau khi cho rằng xung quanh không có ai rồi.”

Sarah lùi lại vừa đủ xa để nhìn vào mặt chị họ. Honoria đang nhìn cô với

nụ cười dịu dàng, và ánh mắt cô ấy - đôi mắt màu xanh oải hương tuyệt vời
mà Sarah luôn ghen tị - trong veo và bình thản.

Sarah tự hỏi có phải đó là sự khác biệt giữa họ hay không? Honoria đón

chào ngày mới như thể thế giới là những đại dương xanh trong và những
cơn gió mơn man. Thế giới của Sarah thì toàn là những cơn bão. Cô chưa
thấy một ngày trời quang mây tạnh nào trong đời cả.

“Chị đã nhìn thấy cái cách anh ý nhìn em”, Honoria nói. “Anh ấy yêu

em.”

“Anh ấy không nói ra điều đó.” “Em đã nói chưa?”
Sarah im lặng thay câu trả lời.
Honoria vươn tay ra nắm lấy tay cô. “Em có thể là người dũng cảm và

nói ra điều đó trước mà.”

“Chị nói thì dễ rồi”, Sarah nói, nghĩ đến Marcus, người lúc nào cũng

trọng danh dự và kín đáo. “Chị yêu người đàn ông dễ chịu, đáng yêu, dễ
hiểu nhất nước Anh.”

Honoria nhún vai thương cảm. “Chúng ta không thể chọn người mình

yêu. Và em biết đấy, em cũng chẳng phải là người phụ nữ dễ chịu, dễ hiểu
nhất nước Anh đâu.”

Sarah liếc xéo cô. “Chị bỏ qua từ đáng yêu rồi đấy.”
“À, em có thể là người đáng yêu nhất chứ.” Honoria cười tinh quái rồi

huých Sarah. “Chị dám nói ngài Hugh nghĩ em là người đáng yêu nhất
đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.