BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 235

“Ông vừa bảo tôi là thằng què”, Hugh nói, “vậy mà ông bảo tôi đánh giá

thấp bản thân sao?”.

“Tao không ám chỉ khả năng vận động của mày”, cha anh nói, “mặc dù

đúng là các tiểu thư thích một người chồng có thể cưỡi ngựa, đấu kiếm, và
săn bắn”.

“Bởi vì ông giỏi những trò đó”, Hugh nói, nhìn xuống cái bụng phệ của

cha mình.

“Hồi xưa”, cha anh đáp lại, rõ ràng không thấy phật ý, “và tao đã chọn

được thứ tốt nhất trong đống rác khi quyết định kết hôn”.

Trong đống rác. Đó thật sự là cách cha anh đánh giá phụ nữ sao?
Tất nhiên rồi.
“Hai cô con gái công tước, ba cô con gái hầu tước, và một của bá tước.

Tao có thể có tất cả.”

“Mẹ tôi may thật”, Hugh nói đều đều.
“Đúng vậy”, ngài Ramsgate nói, hoàn toàn không nhận thấy sự mỉa mai

trong đó. “Cha của mẹ mày có thể là Công tước Farringdon thật đấy, nhưng
bà ấy là một trong sáu cô con gái, của hồi môn cũng không lớn lắm.”

“Nhưng tôi cho là lớn hơn con gái của các công tước khác?”, Hugh dài

giọng nói.

“Không. Nhưng nhà Farringdon xuất thân từ dòng họ Bá tước Veuveclos,

những người đầu tiên, như mày biết...” À phải, anh biết. Chúa nhân từ, anh
biết.

“... chiến đấu cùng với William Đại đế.”
Hugh đã bị ép ghi nhớ gia phả từ năm sáu tuổi. May mắn thay, anh có tài

trong việc đó. Freddie thì chẳng may mắn được như thế. Tay anh đã bị sưng
vù suốt mấy tuần liền vì bị đánh.

“Vị công tước khác”, ngài hầu tước nói với vẻ khinh bỉ, “tương đối

mới”.

Hugh chỉ biết lắc đầu. “Ngài thật sự đưa sự hợm hĩnh lên một cấp độ mới

đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.