BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 239

“Tránh xa cuộc đời tôi ra.” “À, nhưng tao không thể.”
Hugh thở dài mệt mỏi. Anh ghét bộc lộ điểm yếu trước mặt cha mình,

nhưng anh mệt quá rồi. “Vì sao ông không để tôi yên nhỉ?”

“Mày mà lại phải hỏi tao điều đó sao?”, cha anh mỉa mai, dù cho rõ ràng

là Hugh đang tự nói cho mình nghe.

Hugh đặt một tay lên trán và xoa thái dương. “Freddie vẫn có thể kết hôn

chứ”, anh nói, nhưng giờ chủ yếu là vì thói quen.

“Thôi dừng lại ngay”, cha anh nói. “Nó sẽ chẳng biết làm gì với một

người phụ nữ cho dù cô ta rút của quý của nó ra và...”

“Dừng lại!”, Hugh gầm lên, gần như lật đổ cái bàn khi anh đứng phắt

dậy. “Im đi! Hãy ngậm cái miệng chết tiệt của ông lại!”

Cha anh cũng có vẻ bối rối trước cơn tức giận đó. “Đó là sự thật. Sự thật

đã được kiểm chứng, tao phải nói thêm là vậy. Mày có biết tao đã đưa bao
nhiêu ả điếm...”

“Có”, Hugh quát lên. “Tôi biết chính xác ông đã nhốt bao nhiêu ả điếm

vào phòng anh ấy. Nhờ bộ não chết tiệt của tôi. Tôi không thể ngừng đếm
được, nhớ chứ?”

Cha anh phá ra cười. Hugh trừng mắt nhìn ông, tự hỏi có cái quái gì mà

buồn cười đến thế.

“Tao cũng đếm”, ngài Ramsgate thở dốc, gần như cười gập cả người.
“Tôi biết”, Hugh nói vô cảm. Phòng anh luôn ở cạnh phòng Freddie.

Anh đã nghe thấy tất cả. Khi ngài Ramsgate đưa gái điếm tới chỗ Freddie,
ông ta ở lại để quan sát.

“Chẳng hữu dụng gì hết”, ngài Ramsgate tiếp tục. “Tao cứ tưởng nó sẽ

có ích. Mày biết đấy, tạo nhịp.”

“Ôi, Chúa ơi”, Hugh gần như rên lên. “Dừng lại đi.” Anh vẫn có thể

nghe thấy chúng. Chủ yếu thì chỉ có cha anh thôi, nhưng thỉnh thoảng một
cô nàng nào đó sẽ hứng lên và đếm cùng.

Ngài Ramsgate vẫn còn cười khi đứng dậy. “Một”, ông ta nói, vẻ mặt trở

nên phóng đãng. “Hai...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.