BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 242

“Có thế thôi sao? Tao cứ ngỡ lâu lắm rồi đấy. Tao đoán là do mình quá

quan tâm đấy mà.”

Hugh sụp xuống. Rõ ràng thế giới đã đảo lộn. Cha anh, người thường

gào thét và quát tháo trong khi duy trì vẻ hờ hững xa cách, đang quan sát
anh mà chỉ có hai hàng lông mày nhướn lên.

Hugh, mặt khác, sắp thét ra lửa đến nơi.
“Tao cứ hy vọng đến giờ mày đã đi xa hơn rồi cơ”, ngài Ramsgate nói,

dừng lại để lật báo sang một trang mới. “Tất cả bắt đầu khi nào nhỉ? À phải
rồi, buổi tối hôm đó ở Fensmore. Với phu nhân Danbury. Chúa ơi, bà ta
đúng là một con dơi già.”

Hugh cảm thấy khó ở. “Làm sao ông biết được chuyện này.”
Ngài Ramsgate giơ tay lên và xoa các ngón tay vào nhau. “Tao có thuê

người.”

“Ai?”
Ngài Ramsgate nghiêng đầu sang một bên như đang tranh đấu xem có

nên tiết lộ thông tin đó hay không. Rồi ông nhún vai và nói, “Người hầu
riêng của mày. Nói với mày cũng được thôi. Đằng nào mày chả đoán ra”.

Hugh trừng mắt nhìn trần nhà trong cơn sốc. “Anh ta đã làm cho tôi hai

năm rồi.”

“Bất cứ ai cũng có thể bị mua chuộc.” Ngài hầu tước hạ tờ báo xuống và

nhìn về chỗ anh. “Tao không dạy gì cho mày cả sao?”

Hugh hít sâu và cố giữ bình tĩnh. “Ông phải cởi trói cho tôi ngay.”
“Chưa đâu.” Ngài Ramsgate lại nhặt tờ báo lên. “Ôi, chết tiệt, tờ báo này

chưa được là

[7]

.” Ông ta đặt tờ báo xuống và cáu kỉnh xem xét hai bàn tay

giờ đang dính đầy mực đen.

“Tao ghét phải đi lại.”
“Tôi phải trở lại Whipple Hill”, Hugh nói bằng giọng dễ chịu hết mức có

thể.

“Thật à?” Ngài hầu tước cười hòa nhã. “Bởi vì tao nghe nói mày sắp rời

khỏi đấy cơ mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.