BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 271

“Anh nghĩ”, anh nói bằng cả linh hồn, “rằng em thật phi thường”.
Và anh không xứng đáng với cô.
Cô đã giải cứu ngày hôm nay, đã thực hiện việc mà cả anh lẫn Daniel

đều không làm được trong gần bốn năm trời, trong khi đó Hugh còn bị trói
vào giường. Nếu anh được tự do thì chỉ bởi vì cô là người đã giải cứu anh,
dù không phải vào đúng khoảnh khắc chiến thắng của cô.

Cô đã cứu anh. Và dù cũng hiểu rằng tình huống này rất đặc biệt, anh

vẫn thấy cay đắng vì không bao giờ có thể bảo vệ cô như một người chồng
nên bảo vệ vợ mình.

Bất kỳ người đàn ông tử tế nào cũng sẽ tránh đường và để cô cưới một

người khác, một người tốt hơn.

Một người trọn vẹn.
Chỉ có điều không phải người đàn ông tử tế nào cũng rơi vào tình huống

đó. Hugh đã gây ra thảm họa này. Anh là kẻ đã say xỉn rồi thách đấu với
một người đàn ông vô tội. Anh là kẻ có một người cha mất trí bắt anh phải
dọa tự tử mới chịu bỏ qua cho Daniel. Nhưng Sarah là người phải trả giá.
Và Hugh - dù cho anh có là một người đàn ông tử tế đi nữa - cũng không
thể tránh đường được. Bởi vì làm vậy sẽ khiến Daniel lâm nguy. Và Sarah
sẽ bị xúc phạm.

Và Hugh quá đỗi yêu cô nên không bao giờ có thể thả cô đi được.
Mình là một thằng khốn nạn ích kỷ.
“Gì cơ?”, Sarah lầm bầm, không rời khỏi ngực anh. Anh đã nói to điều

đó sao?

“Hugh?” Cô đổi tư thế, cằm nâng lên để có thể nhìn vào mặt anh.
“Anh không thể thả em đi được”, anh thủ thỉ.
“Anh đang nói về chuyện gì vậy?” Cô lại dịch người, chỉ tách ra vừa đủ

để có nhìn vào mắt anh.

Cô đang cau mày. Anh không muốn làm cô cau mày. “Anh không thể thả

em đi được”, anh nhắc lại, chậm rãi lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.