BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 272

“Chúng ta sẽ kết hôn”, cô nói một cách cẩn trọng, như thể cô không dám

chắc vì sao mình lại nói thế. “Anh không phải thả em đi.”

“Anh nên làm thế. Anh không thể trở thành người đàn ông mà em cần.”
Cô chạm vào má anh. “Không phải em là người nên quyết định điều đó

sao?”

Anh run rẩy hít sâu, nhắm mắt lại trước cái ký ức khủng khiếp ấy. “Anh

ghét việc hôm nay em phải gặp cha anh.”

“Em cũng ghét, nhưng nó đã qua rồi.”
Anh đăm đăm nhìn cô một cách sững sờ. Từ lúc nào cô lại trở nên bình

tĩnh đến thế? Mới chưa đầy năm phút trước, cô còn nức nở, anh còn dỗ
dành cô, giờ thì mắt cô trong veo, quan sát anh với vẻ bình yên và thông
thái khiến anh gần như có thể tin rằng tương lai của họ cũng tươi sáng và
đơn giản như vậy.

“Cảm ơn em”, anh nói.
Cô nghiêng đầu sang một bên.
“Vì ngày hôm nay. Không chỉ vì hôm nay, nhưng bây giờ thì cứ cảm ơn

cho hôm nay đã.”

“Em...” Miệng cô há hốc, rồi cô nói, “Nói Không có gì thì có vẻ kỳ lạ

nhỉ”.

Anh quan sát gương mặt cô, mặc dù anh cũng không rõ là mình tìm kiếm

điều gì nữa. Có lẽ anh chỉ muốn nhìn cô, nhìn vào đôi mắt ấm áp màu sô cô
la và cái miệng rộng gợi cảm rất biết cách cười của cô. Anh nhìn cô sửng
sốt, ngỡ ngàng khi nhớ lại chiến binh hung hãn chiều hôm ấy. Nếu cô có
thể bảo vệ anh giỏi đến mức ấy thì anh không tưởng tượng được cô sẽ thế
nào khi làm mẹ, bảo vệ máu mủ của chính mình.

“Anh yêu em”, anh nói, câu nói ấy bật ra khỏi miệng anh. Anh không

chắc là mình có định nói thế hay không, nhưng giờ thì không thể dừng lại.
“Anh không xứng đáng với em, nhưng anh yêu em và anh biết em không hề
nghĩ sẽ cưới chồng trong hoàn cảnh này, nhưng anh thề sẽ dành cả đời để
làm em hạnh phúc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.