BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 42

thế nếu người ta phải sống cùng bà ấy thì sao?”

“Em cũng có tiếng là thẳng ruột ngựa đấy”, Honoria chỉ ra.
“Thì sao chứ”, Sarah nói, tỏ vẻ cô chẳng đồng ý chút nào. “Em chẳng thể

so sánh với phu nhân Danbury được.” Cô lại liếc nhìn St. Claire. Hải tặc
hay mê hải tặc? Cô đoán rằng điều đó cũng chẳng còn quan trọng nữa nếu
anh ta có họ hàng với phu nhân Danbury.

Honoria vỗ cánh tay cô. “Phải cho bản thân em thời gian chứ.”
Sarah quay sang nhìn chị họ với ánh mắt châm biếm.
“Bao nhiêu thời gian? Bà ấy phải tám mươi tuổi rồi ý chứ.” “Chúng ta

đều cần phải thần tượng một ai đó mà”, Honoria phản đối.

Sarah không thể không đảo tròn mắt. “Chẳng lẽ cuộc đời em đã trở nên

thảm thương đến mức thần tượng của em được đo đếm bằng mấy thập kỷ
chứ không phải mấy năm?”

“Không, tất nhiên là không, nhưng...”
“Nhưng sao?” Sarah hồ nghi hỏi khi Honoria không nói hết câu.
Honoria thở dài. “Năm nay chúng ta sẽ tìm được chồng, em có nghĩ vậy

không?”

Sarah không thể đưa ra một câu trả lời. Nét mặt buồn khổ là tất cả những

gì cô có thể trưng ra.

Honoria cũng mang vẻ mặt đấy, và họ cùng thở dài. Tiếng thở dài mệt

mỏi, kiệt sức, tự hỏi bao giờ chuyện này mới chấm dứt.

“Chúng ta thảm thương thật”, Sarah nói. “Phải”, Honoria tán đồng.
Họ quan sát phòng vũ hội thêm một lát nữa, rồi Sarah nói, “Dù vậy, tối

nay em không phiền lòng đâu.”

“Thảm thương cũng không sao à?”
Sarah liếc nhìn chị họ với nụ cười mỉm. “Tối nay em có chị rồi.”
“Có người chung hoạn nạn hả?”
“Đó mới là điều hay ho nhé”, Sarah, cảm thấy lông mày của mình nhíu

chặt lại với vẻ bối rối. “Tối nay em chẳng thấy khổ sở tí nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.