BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 49

Chắc chắn đủ để giữ gìn danh tiếng cho một gia đình.
Ít nhất là tối nay.
“Cảm ơn lần nữa vì điệu nhảy tuyệt vời, ngài Felix”, Sarah nói khi đưa

chiếc cốc không cho một người hầu. “Tôi chúc ngài may mắn với chú chim
kền kền.”

“Cảm ơn, nhồi chúng vui lắm”, anh ta đáp lại, gật đầu hăm hở. “Nó đi

vào từ mỏ, cô biết đấy.”

“Mỏ”, cô lặp lại. “Phải rồi.”
“Thế cô sẽ ra về à?”, anh hỏi. “Tôi đang hy vọng sẽ kể cho cô về một dự

án mới của tôi. Con chuột chù.”

Sarah cảm thấy môi mình cử động để cố gắng nói thành lời. Vậy nhưng

khi cô cất tiếng, tất cả những gì thốt ra là “Mẹ tôi”.

“Mẹ cô là chuột chù á?”
“Không! Ý tôi là, bình thường thì không.” Ôi, Chúa ơi, mừng là ngài

Felix không thích đưa chuyện, bởi vì nếu chuyện này mà đến tai mẹ cô...
“Điều tôi muốn nói là bà ấy không phải là chuột chù. Không bao giờ.
Nhưng tôi cần tìm mẹ. Bà đã đặc biệt dặn dò tôi là bà muốn về nhà trước...
ừm... à... bây giờ.”

“Gần mười một giờ rồi.” Ngài Felix giúp đỡ. Cô gật đầu thật mạnh.

“Chính xác.”

Sarah chào tạm biệt, bỏ lại ngài Felix với anh Arthur, người mà, nếu

không có hứng thú với chuột chù thì cũng đang giả bộ rất giỏi. Rồi cô đi
tìm mẹ để báo cho bà biết rằng cô muốn ra về sớm hơn dự định. Họ không
sống xa gia đình Dunwoody, nếu phu nhân Pleinsworth chưa sẵn sàng ra về
thì chẳng có gì khó nếu xe ngựa đưa Sarah về nhà trước rồi quay lại đón mẹ
cô.

Dẫu vậy, sau năm phút tìm kiếm mà vẫn không thấy mẹ ở đâu hết, không

lâu sau Sarah lầm bầm một mình khi đi vào hành lang dẫn tới nơi mà cô
nghĩ là phòng giải trí của gia đình Dunwoody.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.