BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 54

Nhưng không thành công.
Người phụ nữ đã tấn công vào nơi trú ẩn của anh vẫn đang đứng ngay

ngưỡng cửa, cơn giận dữ của cô ta quá mãnh liệt đến mức Hugh đã chuẩn
bị xem xét lại lòng tin của mình vào khả năng bùng cháy tức thì của con
người.

“Anh đã hủy hoại cuộc đời tôi”, cô ta rít lên.
Điều đó thì anh biết là không phải sự thật. Anh đã hủy hoại cuộc đời của

Daniel Smythe-Smithe, và do đó có khả năng đã hủy hoại cuộc đời cô em
gái chưa kết hôn của anh ta, nhưng người phụ nữ tóc nâu sậm trước mặt
anh đây không phải là Honoria Smythe-Smith. Tiểu thư Honoria có mái tóc
màu sáng hơn nhiều, và khuôn mặt cô ta cũng không biểu cảm bằng, mặc
dù cảm xúc mãnh liệt của người phụ nữ này rất có thể do sự mất trí gây ra.
Hoặc, như bây giờ anh mới nghĩ đến, rượu.

Phải, nhiều khả năng là như vậy. Hugh không dám chắc bao nhiêu ly

rượu hạnh có thể làm một người phụ nữ khoảng hơn năm mươi cân say,
nhưng rõ ràng cô ta đã uống từng đấy ly.

“Tôi rất tiếc vì đã làm cô đau khổ”, anh nói, “nhưng tôi e rằng cô đã

nhầm tôi với người khác”. Rồi anh nói thêm - không phải vì muốn mà vì
phải làm thế, cô ta đang chắn đường và rõ ràng là cần có người thúc ép cô
ta tránh ra - “Nếu tôi có thể giúp đỡ gì...”.

“Anh có thể giúp tôi”, cô ta quát lên, “bằng cách đừng hiện diện ở Luân

Đôn nữa”.

Anh cố không rên rỉ. Chuyện này ngày càng chán ngắt.
“Hoặc hãy rời khỏi thế giới này”, cô ta nói một cách độc địa.
“Ôi, vì tình yêu với Chúa”, anh chửi thề. Bất kể người phụ nữ này là ai

thì cô ta cũng đã mất quyền lợi được nhận sự đối xử của quý ông từ anh rồi.
“Xin cô” - anh cúi người, vừa tao nhã vừa châm biếm - “cho phép tôi được
tự sát theo yêu cầu tốt bụng của cô, người phụ nữ vô danh đã bị tôi hủy
hoại cuộc đời”.

Miệng cô ta há hốc. Tốt. Cô ta mất tiếng rồi. Cuối cùng cũng thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.