BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 57

nay anh không nên đến đây.”

Anh dừng lại. Rồi nói, “Tôi đã quen Charles Dunwoody hơn một thập kỷ

rồi. Tôi muốn chúc mừng lễ đính hôn của cậu ấy.”

Điều đó có vẻ không tác động tới cô ta. “Sự hiện diện của anh làm cả bác

và chị họ tôi phiền lòng.”

“Và tôi xin lỗi vì điều đó.” Anh thật sự thấy có lỗi, và đang làm hết khả

năng để sửa chữa. Nhưng anh không thể chia sẻ điều đó với nhà Smythe-
Smith cho tới khi anh thành công. Sẽ thật tàn nhẫn khi dấy lên hy vọng của
gia đình Daniel. Và có lẽ đúng hơn là anh không nghĩ họ sẽ đón tiếp anh
nếu anh muốn gặp mặt.

“Anh xin lỗi sao?” Tiểu thư Sarah nói một cách khinh miệt. “Tôi thấy

điều đó khó tin lắm.”

Một lần nữa, anh dừng lại. Anh không thích đáp lại những câu châm

chọc bằng sự phẫn nộ. Anh chưa từng hành động như vậy, điều đó khiến
cho cách đối xử của anh với Daniel càng thêm đáng bực mình hơn. Nếu
không uống rượu thì anh đã hành xử một cách lý trí, và tất cả những chuyện
này đã chẳng xảy ra. Chắc chắn anh sẽ không đứng đây, trong một góc nhà
tối om tại dinh thự của cha mẹ Charles Dunwoody, cùng một người phụ nữ
rõ ràng đã tìm kiếm anh chỉ để ném những lời xỉ vả vào anh.

“Cô có thể tin những gì cô muốn”, anh đáp lại. Anh chẳng nợ cô ta một

lời giải thích nào hết.

Trong khoảnh khắc cả hai đều không nói gì, rồi tiểu thư Sarah lên tiếng,

“Họ đã đi rồi, trong trường hợp anh đang phân vân về điều đó.”

Anh nghiêng đầu thắc mắc.
“Bác Virginia và Honoria. Họ đã rời đi ngay khi nhận ra anh ở đây.”
Hugh không biết cô ta định nói gì với phát biểu đó. Anh nên cảm thấy tội

lỗi sao? Họ muốn ở lại bữa tiệc à? Hay cô ta đang xúc phạm anh? Có lẽ tiểu
thư Sarah đang cố nói với anh rằng anh đáng ghê tởm đến mức chị họ cô
không thể chịu nổi sự hiện diện của anh.

Nên anh không nói gì hết. Anh không muốn đáp sai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.