BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 59

“Nhưng tôi tò mò lắm. Mười bốn người đàn ông để ăn tối sao? Uống trà?

Quá nhiều người cho một đội cricket, nhưng...”

“Dừng lại!”, cô ta thốt lên.
Anh nghe theo. Thậm chí còn nhướn một bên lông mày. “Nếu anh nhất

định phải biết thì được rồi”, cô ta nói, giọng đầy phẫn nộ, “đó là mười bốn
người đàn ông đã đính hôn để kết hôn vào năm 1821”.

Sau đó là một khoảng im lặng rất dài. Hugh không phải là một người đàn

ông kém thông minh, nhưng anh không hiểu điều này có liên quan gì.
“Mười bốn người đàn ông đó đều kết hôn cả chứ?”, anh hỏi một cách lịch
sự.

Cô ta trừng mắt nhìn anh.
“Cô đã nói là mười bốn người đàn ông đính hôn để kết hôn mà.”
“Điều đó không quan trọng.”
“Tôi nghĩ là quan trọng với họ đấy.”
Anh cứ nghĩ là họ đã chấm dứt trò đóng kịch, nhưng tiểu thư Sarah lại

kêu lên giận dữ. “Anh chẳng hiểu gì hết!”

“Ôi, vì tình yêu với...”
“Anh có biết mình đã làm gì không?”, cô ta hỏi. “Trong khi anh ngồi yên

ấm trong căn nhà dễ chịu ở Luân Đôn...”

“Im lặng đi”, anh nói, chỉ có điều anh không biết mình có nói ra lời hay

không. Anh chỉ muốn cô ta ngừng lại. Ngừng nói, ngừng tranh luận, ngừng
tất cả lại.

Nhưng thay vào đó cô ta tiến lên trước và với ánh mắt đáng sợ, cô ta hỏi,

“Anh có biết mình đã hủy hoại bao nhiêu cuộc đời hay không?”.

Anh hít vào. Không khí, anh cần không khí. Anh không cần phải nghe

điều này. Không phải từ cô ta. Anh biết chính xác mình đã hủy hoại bao
nhiêu cuộc đời, và cuộc đời của cô ta không phải là một trong số đó.

Nhưng cô ta sẽ không buông tha. “Anh không có lương tâm sao?”, cô ta

rít lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.