BÍ MẬT CỦA NICHOLAS FLAMEL BẤT TỬ - TẬP 3: NỮ PHÙ THỦY - Trang 100

thể nghĩ đến những điều thường ngày được khi tất cả chuyện này cứ diễn ra? Thử
nhìn tụi mình xem, Josh: nhìn nơi tụi mình đang ở, nhìn những gì đã xảy đến cho
tụi mình. Mọi thứ đã thay đổi hết rồi… thay đổi hoàn toàn.”

Josh gật đầu. Cậu chuyển cái ông đựng bản đồ lên vai, thanh kiếm nằng

nặng kêu lích kích bên trong. Chính từ giây phút đầu tiên quay lại tiệm sách khi
cậu thò đầu lên khỏi mép căn hầm và trông thấy Famel và Dee đánh nhau bằng
những ngọn giáo năng lượng màu xanh là và vàng khè, cậu đã biết thế giới này sẽ
không bao giờ còn có thể giống như trước được nữa. Mà chỉ mới – cái gì ta? –
mới bốn ngày nay thôi chứ mấy, nhưng trong bốn ngày đó, thế giới đã hoàn toàn
đảo lộn. Mọi thứ mà cậu từng nghĩ là mình biết, thì nay hết thảy đều là dối trá.
Hai đứa đã gặp những nhân vật hoang đường, đã đánh nhau với những nhân vật
thần thoại; hai đứa đã đi hết nữa vòng trái đất chỉ trong chớp mắt để chiến đấu
với một con quái thú thời nguyên sơ và nhìn thấy những vật chạm khắc bằng đá
rùng rùng sống dậy.

“Em biết không,” đột nhiên Sophie cất tiếng, “lẽ ra hôm thứ Năm tuần trước

là ngày nghỉ của tụi mình.”

Josh không thể nhịn cười. “Ừ, lẽ ra là vậy.” Cậu đã mất cả tuần cố thuyết

phục Sophie lấy một ngày nghỉ để hai đứa có thể tham quan Exploratorium, viện
bảo tàng khoa học gần Cầu Golden Gate. Từ khi nghe nói về viện bảo tàng này,
cậu đã cực kỳ muốn xem tác phẩm nổi tiếng Sun Painting của Bob Miller, một tác
phẩm kết hợp giữa ánh sáng mặt trời, gương soi, và lăng kính. Rồi nụ cười của
cậu nhạt đi. “Nếu mình nghỉ, thì không xảy ra chút gì liên quan đến chuyện này
cả.”

“Chính xác,” Sophie nói. Cô bé nhìn mấy bức tường như ngọn tháp bằng

kim loại kết từ những chiếc xe hơi gỉ sét, nhìn cảnh quang lấm lem bùn đất và
những con chó mắt đỏ quạch. “Josh, chị muốn mọi thứ trở về đúng với bản chất
của chúng. Bình thường thôi.” Cô bé quay người trở lại với cậu em trai, ánh mắt
cô bắt gặp ánh mắt nó và giữ lại một chút. “Nhưng em lại không muốn vậy,” cô
bé nói thẳng thừng.

Thậm chí Josh còn không bận tâm tìm cách phủ nhận lời khẳng định ấy. Cô

chị gái của cậu sẽ biết là cậu nói dối ngay; cô bé lúc nào cũng vậy. Và cô bé nói
đúng, mặc dù cậu kiệt sức và chỉ mới có thể đương đầu với các giác quan bị Đánh
thức của mình, nhưng cậu không muốn trở về lại với đời thường. Cậu đã sống
những ngày bình thường cả đời rồi – và khi đúng là người ta lưu ý đến cậu, thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.