nộ xuyên khắp các đường phố chật hẹp Paris, để lại đằng sau nó vết tích của sự
tàn phá. Nó đã đập phá tan tành sang tận phía bên kia Champs-Elysées và xé toạc
nguyên một phần bến cảng nổi tiếng thành từng mảnh rồi mới lao mình xuống
dòng sông. Chắc hẳn phải đến hàng chục người đã trông thấy nó; nhưng những
câu chuyện kể của họ, những câu tuyên bố khẳng định của họ đã đi đâu mất rồi?
Báo chí đều tường thuật biến cố này như một vụ nổ khí gas trong những hầm
rượu cổ xưa.
Và rồi còn những tên gargoyle và grotesque trên Notre Dame đã sống dậy và
trườn bò xuống công trình ấy nữa. Josh đã sử dụng luồng điện của nó để tăng
cường cho luồng điện của bản thân cô bé, Sophie đã dùng pháp thuật Lửa và
Không khí để biến những sinh vật ấy thành những thứ còn nhỏ hơn những vụn
đá… vậy mà báo chí đã tường thuật chuyện đó như thế nào?
Những hiệu ứng của mưa acid.
Khi hai đứa chạy xuyên qua vùng ngoại ô nước Pháp trên chuyến xe lửa
Eurostar, chúng đã đọc thấy những tin tức trực tuyến trên máy tính xách tay của
Josh. Mọi hang thông tấn cung cấp tin tức ra công chúng trên thế giới này đều có
một câu chuyện nào đó kể về các biến cố, nhưng tất cả các phiên bản họ kể ra đều
dối trá.
Mặc dù Nhà Giả kim có nhìn ngoái lại đằng sau, nhưng ông không hề ngừng
lại. “Chúng ta không thể chậm trễ được,” ông cáu, và vẫn tiếp tục một nhịp bước
nhanh nhẹn.
Sophie dừng lại ngay giữa đường và kéo cậu em trai đứng sựng lại với cô.
Nicholas đã đi thêm được khoảng năm bảy bước rồi mới nhận thấy hai đứa nhỏ
sinh đôi không còn ở đằng sau ông nữa. Ông dừng lại và quay người, vẫy chúng
bước tới. Cả hai đứa đều làm như không thấy ông, và khi ông sải bước quay trở
lại về phía chúng, có một vẻ gì tối tăm và khó chịu nơi bộ mặt ông. “Tôi không
có thì giờ cho những chuyện vớ vẫn thế này.”
“Chúng cháu cần cặp kín râm cho Josh, và cho cháu nữa,” Sophie nói, “và
nước.”
“Chúng ta sẽ mua sau.”
“Chúng cháu cần chúng ngay bây giờ kia,” cô bé nói quả quyết.
Nicholas mở miệng định vọt ra câu trả lời, nhưng Josh đã bước tới trước một
bước, đứng sát vào Nhà Giả kim. “Tụi cháu cần ngay bây giờ.” Có cái gì đó như
vẻ ngạo mạn trong giọng nói cậu. Đứng trên khoảng sân ở đằng trước ngôi thánh