BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 134

Chương 11

Khi bốn cô gái bắt đầu đi bộ về Stony Cross, Annabelle mới nhận ra mắt cá
chân bị đau. Có lẽ nó bị đau trong lúc chơi bóng, dù cô không thể nhớ lại
chính xác từ khi nào. Thở dài mệt nhọc, cô nhấc giỏ lên sải bước đuổi theo
Lillian lúc này trông có vẻ trầm tư. Daisy và Evie đi cách họ vài mét, đang
chụm đầu bàn tán rì rầm.

“Cô đang lo lắng chuyện gì vậy?” Annabelle thấp giọng hỏi Lillian.

“Bá tước và ông Hunt... cô có nghĩ họ sẽ kể với người khác là đã thấy
chúng ta chiều nay không? Chuyện đó sẽ gây ra một vết nhơ cho thanh danh
của chúng ta.”

“Tôi không nghĩ Westcliff sẽ làm vậy,” Annabelle nói sau một hồi đắn đo
suy nghĩ. “Tôi nghiêng theo hướng tin lời anh ta khi anh ta lưu ý về chứng
mất trí nhớ ngắn hạn. Và anh ta không có vẻ gì là một gã thích đưa
chuyện.”

“Còn ngài Hunt thì sao?”

Annabelle cau mày. “Tôi không biết. Anh ta không hứa sẽ giữ im lặng. Tôi
cho rằng anh sẽ giữ mồm giữ miệng nếu anh ta nghĩ là sẽ được lợi gì đó
trong chuyện này.”

“Cô nên đi hỏi anh ta xem. Tối nay, ngay khi gặp Hunt ở tiệc khiêu vũ, cô
phải đến chỗ anh ta và bắt anh ta hứa là không kể cho ai khác nghe về buổi
chơi bóng của chúng ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.