BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 135

Nhớ đến buổi khiêu vũ sẽ diễn ra ở điền trang tối nay, Annabelle rên rỉ. Cô
tương đối - không, phải là hết sức - chắc chắn là mình không thể nào đối
mặt với Hunt sau những gì đã xảy ra chiều nay. Thế nhưng Lillian nói cũng
đúng - không ai dám chắc Hunt sẽ giữ im lặng. Annabelle phải giải quyết
chuyện đó với anh, dẫu cho cái viễn cảnh đó đủ làm cô sợ chết khiếp. “Sao
lại là tôi?” cô hỏi, mặc dù đã biết câu trả lời.

“Vì Hunt thích cô. Ai chẳng biết chuyện đó. Nhiều khả năng anh ta sẽ làm
theo những gì cô yêu cầu.”

“Anh ta không làm cái gì không công hết,” Annabelle lẩm bẩm trong lúc
cơn đau nơi mắt cá chân mỗi lúc một tệ hơn. “Thế nếu anh ta đưa ra lời đề
nghị khiếm nhã nào đó với tôi thì sao?”

Một khoảng lặng ngượng nghịu thật lâu, rốt cuộc Lillian gợi ý, “Cô có thể
ném cho anh ta một khúc xương.”

“Xương kiểu gì?” Annabelle hoài nghi hỏi.

“Ồ, cứ để anh ta hôn cô, nếu điều đó làm cho anh ta im lặng.”

Ngỡ ngàng vì Lillian có thể hờ hững buông ra một câu như thế, Annabelle
hít một hơi thật sâu. “Lạy Chúa, Lillian! Tôi không thể làm thế!”

“Tại sao không? Cô đã từng hôn đàn ông rồi mà, đúng không?”

“Đúng, nhưng...”

“Môi nào chả như nhau. Chỉ cần đảm bảo không ai thấy cô và hãy làm
chuyện đó thật nhanh. Rồi Hunt sẽ trở nên dễ chịu hơn và bí mật của chúng
ta sẽ được an toàn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.