BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 142

hơi nghiêm trọng nhỉ? Như Lillian đã nói thì ‘môi nào chả như nhau’.”

“Đó là những gì chị ấy nói với cô,” Daisy tinh quái nói. “Nhưng chị ấy có
nói với tôi và Evie là chị ấy thà chết chứ không đồng ý hôn một người như
Hunt.”

“Cái gì...?” Annabelle mở miệng, nhưng Daisy đã lon ton chạy mất hút,
cười như nắc nẻ.

Vừa bắt đầu cảm thấy mình giống một trinh nữ bị hiến tế vào địa ngục thì
Annabelle đã nghe thấy giọng nói trầm ấm của Simon vang lên bên tai. Sự
giễu cợt lẫn trong chất giọng nam trung dường như thấu đến tận xương tủy
Annabelle. “Chào buổi tối, tiểu thư Peyton. Tôi thấy là em đã ăn mặc chỉnh
tề... khác hẳn.”

Nghiến răng kèn kẹt, Annabelle quay mặt đối mặt với anh. “Tôi phải thú
nhận là, ông Hunt, tôi rất ngạc nhiên trước thái độ kiềm chế của ông tối nay
đấy. Tôi đã chờ đợi vài lời bình luận xúc xiểm thiếu suy nghĩ từ ông cơ đấy,
nhưng mà ông đã xoay xở để cư xử như một quý ông suốt một giờ đồng
hồ.”

“Căng thẳng lắm đấy,” Hunt trịnh trọng tiết lộ. “Nhưng tôi nghĩ tôi sẽ
nhường cái danh hiệu hành vi gây sốc lại cho em...” Anh ngập ngừng vẻ tế
nhị trước khi tiếp tục, “... vì đến giây phút này xem ra em vẫn rất ổn.”

“Tôi và bạn bè tôi không làm gì sai cả!”

“Tôi có nói là tôi không thích các cô gái chơi bóng trong tình trạng không
mảnh vải che thân đâu nào?” Anh hỏi rất ngây thơ. “Ngược lại, tự đáy lòng
mình tôi hoàn toàn tán thành việc đó. Thật đấy, tôi nghĩ em nên chơi trò đó
mỗi ngày.”

“Tôi không ở trong tình trạng ‘không mảnh vải che thân’.” Annabelle thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.