BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 159

lại chỉ còn bằng một phần ba so với bình thường. Có cảm giác áo nịt ngực
đang siết chặt hơn quanh ngực cô mỗi lần cô hít vào, cho đến khi xương
sườn cô gần như vỡ vụn vì sức ép.

Hunt chạm nhẹ lên mặt cô, ngón cái rà rà trên đôi môi khô nứt của cô. “Há
miệng ra,” anh quan sát bên trong đôi môi hé mở. “Lưỡi em không bị sưng,
em sẽ ổn thôi. Tuy nhiên phải bỏ áo ngực của em ra. Quay người lại.”

Trước khi Annabelle có thể đáp trả thì Daisy đã phẫn nộ phản đối. “Tôi sẽ
giúp Annabelle cởi áo ngực. Làm ơn ra khỏi phòng giùm cho.”

“Tôi đã từng thấy áo ngực của phụ nữ rồi,” anh mỉa mai nói.

Daisy đảo mắt. “Đừng cố tình chậm hiểu như vậy ông Hunt. Rõ ràng ông
không phải là người tôi đang lo lắng. Đàn ông không cởi áo ngực của phụ
nữ vì bất cứ lý do nào, ngoại trừ trường hợp đe dọa mạng sống, mà ông đã
cam đoan cô ấy không gặp nguy hiểm chết người.”

Hunt nhìn Daisy với nét mặt nín nhịn. “Chết tiệt, phụ nữ...”

“Cứ chửi thề bao nhiêu cũng được,” Daisy kiên quyết. “Chị tôi chửi còn
nhiều hơn ông gấp mười lần.” Cô đứng thẳng lên, mặc dù với toàn bộ chiều
cao một mét năm mươi mốt còn đang trong vòng tranh cãi, xem ra hiệu quả
không được ấn tượng cho lắm. “Áo ngực của tiểu thư Peyton vẫn sẽ ở trên
người cô ấy cho đến khi ông rời khỏi phòng.”

Hunt liếc xuống Annabelle, người lúc này đang sắp chết vì thiếu không khí
đến độ không thể quan tâm ai sẽ cởi áo ngực cho mình và việc đó sẽ mất
bao lâu nữa. “Vì Chúa,” anh nóng nảy nói và đi ra cửa, quay lưng lại với hai
người “Tôi sẽ không nhìn. Làm đi.”

Nhận thấy đây là sự nhượng bộ duy nhất anh có thể đáp ứng, Daisy vội vã
tuân theo. Cô cởi áo choàng ra khỏi cơ thể cứng đờ của Annabelle. “Tôi sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.