BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 163

giường. Daisy bê khay thuốc bước lẹ lên trước còn anh thì vẫn đứng nhìn
Annabelle chằm chằm. “Uống nước cỏ vấn vương đi, đừng để ý đến mùi vị
của nó. Nếu không tôi sẽ quay lại đổ nó vào miệng em đấy.” Anh mặc lại áo
choàng rồi rời khỏi phòng.

Thở dài nhẹ nhõm, Daisy đặt khay thuốc lên chiếc bàn cạnh giường. “Tạ ơn
Chúa. Tôi không chắc sẽ làm gì để đuổi anh ta đi nếu anh ta không chịu.
Đây... để tôi nâng cô lên cao chút nữa, và tôi sẽ đẩy một cái gối khác ra sau
lưng cô.” Daisy nâng người cô lên với sự khéo léo đáng ngạc nhiên. Cầm
lên một cái chén đất khổng lồ nghi ngút khói, Daisy ấn nó vào môi
Annabelle. “Uống cái này đi cô bạn.”

Annabelle nhấp một ngụm chất lỏng màu nâu và giật lùi lại. “Ặc...”

“Thêm đi,” Daisy kiên quyết nói, nâng chén lên miệng Annabelle.

Annabelle uống thêm lần nữa. Mặt cô tê dại đi đến mức cô không biết một
ít thuốc đã nhểu ra ngoài cho đến khi Daisy lấy một cái khăn trên khay
thuốc chấm lên cằm cô. Annabelle thận trọng đưa tay lên làn da cứng đờ
trên mặt mình. “Cảm giác kỳ quá,” cô lí nhí. “Miệng tôi không có cảm giác
gì cả. Daisy... đừng có nói là tôi đã chảy nước dãi trong lúc Hunt ở đây
nhé.”

“Dĩ nhiên là không,” Daisy nói ngay. “Nếu có chuyện như thế xảy ra thì tôi
đã phải phản ứng ngay rồi chứ. Một người bạn chân chính không để bạn
mình chảy nước dãi trước mặt đàn ông. Ngay cả khi đó là người đàn ông
mà không ai buồn thu hút.”

Nhẹ cả người, Annabelle ép mình uống thêm nước cỏ vấn vương, mùi vị
của nó khá giống cà phê bị cháy. Có lẽ chỉ là tưởng tượng, nhưng cô đang
bắt đầu cảm thấy khá hơn chút đỉnh.

“Không biết Lillian đến tận chỗ nào để tìm mẹ cô nữa,” Daisy nhận xét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.